Page 28 - Lịch sử đảng bộ Tuyên Quang 1945 - 1970
P. 28

phong trào quần chúng trong và xung quanh thị xã tạm thời lắng xuống. Mặc dù
                     chỉ tồn tại trong một thời gian ngắn song Chi bộ Mỏ than và Ban cán sự tỉnh
                     Tuyên Quang đã giữ vai trò quan trọng trong lịch sử của phong trào cách mạng
                     của tỉnh nhà – là hai tổ chức đầu tiên của Đảng được thành lập ở Tuyên Quang,
                     chịu trách nhiệm chỉ đạo trực tiếp phong trào quần chúng ở địa phương, đưa
                     phong trào đó trở thành bộ phận của lực lượng cách mạng Việt Nam, dưới sự
                     lãnh đạo thống nhất cảu Trung ương Đảng và trực tiếp là Xứ ủy Bắc Kỳ.


                            2. Phong trào Việt Minh phát triển rầm rộ. Quá trình chuẩn bị lực
                     lượng tiến tới khởi nghĩa giành chính quyền


                            Trong khi phong trào đấu tranh của công nhân Mỏ than và các tầng lớp
                     nhân dân lao động xung quanh thị xã bị khủng bố nặng nề và mất phương hướng
                     hoạt động, thì ở những vùng xa xôi, hẻo lánh, lực lượng Cứu quốc quân và Việt
                     Nam  tuyên  truyền  giải  phóng  quân  đã  đẩy  mạnh  hoạt  động,  mở  rộng  cơ  sở,
                     chuẩn bị mọi mặt, đón thời cơ tiến tới khởi nghĩa giành chính quyền.

                            Cuối  năm  1942,  Cứu  quốc  quân  đã  xây  dựng  cơ  sở  Việt  Minh  tại  các
                     huyện: Đinh Hóa, Phú Lương, Chợ Chu ( Thái Nguyên ) và Sơn Dương, Yên
                     Sơn, Chiêm Hóa ( Tuyên Quang ), song phong trào vẫn bị hạn chế trong từng
                     vùng nhỏ hẹp, Cứu quốc quân vẫn chưa bắt liên lạc được Xứ ủy và căn cứ Võ
                     Nhai nên rất lúng túng. Biết tin đại bộ phận Cứu quốc quân II hiện ở Bản Khiếc
                     (Bố Cục – Trung Quốc), tháng 10-1942, lãnh đạo đội Cứu quốc quân ở Tuyên
                     Quang đã cử người về xuôi bắt liên lạc với Xứ ủy và sang biên giới xin chỉ thị
                     cấp trên. Tháng 12-1942, hai đồng chí Nhất Quý và Phương Cương đã gặp được
                     Ban chỉ huy Cứu quốc quân ở Khẻo Mèo (Bố Cục – Trung Quốc).
                            Tháng 1-1943, một cuộc họp giữa Trung ương Đảng, liên tỉnh ủy Cao-
                     Bắc- Lạng và chỉ huy Cứu quốc quân được tổ chức, quyết định: Giữ vững vùng
                     biên giới, đánh thông đường từ đó về Bình Gia, Bắc Sơn, Võ Nhai; gây dựng cơ
                     sở mới ở Cao- Bắc- Lạng, Tuyên Quang, Thái Nguyên, Bắc Giang, củng cố các
                     cơ sở cũ và nối liền các đường liên lạc với nhau; xúc tiến thành lập đội xung
                     phong Nam tiến. Từ căn cứ Bắc Sơn – Võ Nhai, Định Hóa, Sơn Dương, mở 4
                     đường  Bắc tiến; tìm bắt liên lạc với Trung ương ở dưới xuôi.

                            Cuộc họp trên góp phần giải quyết khó khăn của cách mạng trong tình thế
                     mới. Sau cuộc họp, Cứu quốc quân chia thành nhiều bộ phận nhỏ trở về nước,
                     trong  đó  có  một  số  đồng  chí  được  tăng  cường  cho  phong  trào  ở  Tuyên
                     Quang.Vừa về đến nơi, các đồng chí đã phối hợp với bộ phận Cứu quốc quân
                     đến trước, mở các lớp huấn luyện cấp tốc cho cán bộ cơ sở kinh nghiệm tổ chức
                     quần chúng, huấn luyện tự vệ, công tác binh vận... Phong trào Việt Minh, nhờ
                     đó phát triển nhanh chóng. Ở nhiều nơi nổ ra các cuộc đấu tranh chống bắt phu,
                     bắt lính, chống thu thóc, chống thuế... Bọn lý trưởng, trương mán tức tối, nhiều
                     lần đưa quân lung sục  nhưng không làm gì nổi. Từ đội võ trang đầu tiên được




                                                                 28
   23   24   25   26   27   28   29   30   31   32   33