Page 271 - Tuyên Quang trong cách mạng tháng Tám
P. 271

- Chú Châu vẽ có cái lạ...không đề tên cũng nhận được người.

                            Tất cả chúng tôi đều cười vui vẻ trước câu nói dí dỏm của Bác. Được Bác
                     động viên, tôi rất phấn khởi và thêm mạnh dạn trong ý định xin ở gần Bác để vẽ Bác.
                            Một hôm, Bác gọi cho tôi điếu thuốc thơm:
                            - Chú vào buồng bảo chú Chiến đưa cho nhé!

                              Tôi cảm ơn Bác và đi vào lấy thuốc. Một lát sau, Bác vào ngả lưng trên
                     chiếc giường con.Tôi mạnh dạn nói:
                            - Thưa Bác, từ miền Nam ra đây, cháu rất mong được gặp Bác, được vẽ
                     Bác thật nhiều, để sau này cháu mang về Nam cho đồng bào được thấy chân

                     dung Bác. Cháu xin Bác cho cháu được ở gần Bác ít lâu để vẽ Bác...
                            Tôi hồi hộp chờ ý kiến Bác. tôi biết Bác rất thương anh em miền Nam,
                     nhưng nói xong, tôi vẫn lo, không biết nguyện vọng tha thiết của mình có được
                     chấp nhận không.

                            Nghe Bác nói đồng ý, tôi vui mừng khôn xiết. Vô cùng cảm ơn Bác! vô
                     cùng cảm ơn đồng bào miền Nam đã cho tôi hạnh phúc có một không hai này!
                            Bác bảo anh Chiến:
                            - Sau Đại hội, chú nhớ đưa chú Châu về chỗ Bác nhé!

                            .... Đã biết ngôi nhà cất dành riêng cho Bác trong thời gian Đại hội, trên
                     đường đi, tôi càng hình dung ra ngôi nhà Bác ở bằng đủ mọi kiểu và chắc phải
                     to lớn, đặc biệt lắm, tới nơi mới thấy nhà Bác đơn sơ một cách lạ lùng. Ấy là
                     một ngôi nhà sàn có sáu chân cột, đứng dưới đất có thể với tay tới. Khi lên

                     thang, phải lom khom mới vào nhà được. Sàn nhà chỉ rộng bằng hai bộ phản vừa
                     đủ chỗ mắc màn, dưới sàn là một bếp lửa. Ngoài hàng hiên, kê một chiếc bàn
                     nhỏ - thấp và nhỏ, như bàn của các hàng nước, đã cũ - còn in nhiều dấu vết mối
                     mọt gặm nhấm từ lâu. Bác vẫn ngày ngày ngồi xếp bằng làm việc trên chiếc bàn

                     đó. Sau lưng vách chỗ Bác ngồi, có mắc những ống tre để giắt công văn các nơi
                     gửi đến.
                            Khán thư sơn điểu thê song hãn
                            Phê trát xuân hoa chiếu nghiễn trì.

                            Tiệp báo tần lai lao dịch mã,
                            Tư công tức cảnh tặng tân thi.

                            Xem sách, chim rừng vào cửa đậu,
                            Phê văn, hoa núi ghé nghiên soi.
                            Tin vui thắng trận dồn chân ngựa,
                                                              1
                            Nhớ cụ thơ xuân tặng một bài .

                            Hồi còn ở Nam Bộ, tôi đã thuộc lòng bài thơ này. Trên đường ra Việt Bắc,
                     tôi vẫn ngâm nga thích thú như thích thú một áng thơ Đường. Tưởng những


                     1  Hồ Chí Minh: Toán tập, Nxb. Chính trị quốc gia, Hà Nội,  2000, t.5,tr.542
                                                                  271
   266   267   268   269   270   271   272   273   274   275   276