Page 289 - Tuyên Quang trong cách mạng tháng Tám
P. 289

1
                                       HÌNH ẢNH BÁC- HÌNH ẢNH DÂN TỘC

                                                                                      ĐINH ĐĂNG ĐỊNH
                                                                                       Nhà nhiếp ảnh


                            ...Tôi có tham gia Hội ái hữu thợ ảnh trước cách mạng. Hội này do anh
                     Phan Trọng Tuệ làm hội trưởng. Khi kháng chiến bùng nổ, tôi ở lai chiến đấu
                     trong Đội thanh niên Cứu quốc khu Hoàng Diệu. Sau những ngày cầm cự ở thủ
                     đô, chúng tôi rút ra làm việc ở khu 10. Năm đó tôi có một triển làm ảnh nhỏ. Gọi

                     là triển lãm thôi, chứ thực ra phòng bày chỉ vẻn vẹn trong một gian nhà. Hơn 50
                     bức ảnh được trình bày. Ảnh đủ các cỡ, từ 6 x 9 đến 24 x 36. Thế mà người xem
                     cứ nườm nượp. Anh Lê Văn Lương bấy giờ đi công tác qua cũng đã vào xem.
                     Anh Lương không ngờ đó là ảnh triển lãm của tôi, anh em gặp nhau tay bắt mặt

                     mừng, rồi anh Lê Văn Lương đưa tôi về làm việc bên Trung ương.
                            Có một điều, mỗi lần nghĩ, tôi lại thấy ân hận. Anh Lê Văn Lương bảo tôi
                     lên cơ quan Trung ương làm việc, nhưng tôi cứ trùng trình mãi. Hôm lên đến
                     nơi,  tôi  thật  không  ngờ  các  đồng  chí  ở  Trung  ương  lại  quan  tâm  đến  những

                     người làm công tác nghệ thuật đặc biệt như vậy. Các đồng chí đã làm cho tôi
                     một ngôi nhà ở riêng, lại cho mang cả vợ con đến.
                            Cơ quan đóng ở giữa rừng, nhưng Phủ Chủ tịch vẫn rất đoàng hoàng. Một
                     ngôi nhà bốn mái lợp bằng cỏ tranh giản dị, đẹp. Ở giữa làm phòng họp. Bên

                     phải là nhà làm việc của Hội đồng Chính phủ. Bên trái là nhà tiếp khách. Phòng
                     làm việc của các nhân viên cao cấp xa xa xung quanh....
                            Có thể nói địa thế nơi đóng Phủ Chủ tịch rất đẹp. Có núi, có đồi, có suối
                     nước bốn mùa trong vắt. Mùa đông kín gió, mùa hè gió nồm thổi lộng. Lại có

                     một khoảng đất rộng đủ tăng gia, chơi bóng. Ai cũng có cảm giác Phủ Chủ tịch
                     ở một đồng bằng thơ mộng.
                            Một hôm anh Lê Văn Lương bảo tôi đi với anh có việc. Tôi chuẩn bị lên
                     đường. Chúng tôi đi men theo con suối nhỏ, rồi trèo qua mấy quả đồi. Đi sâu

                     mãi vào trong, tôi thấy có một ngôi nhà nhỏ. Tôi đang ngạc nhiên nghĩ tại sao lại
                     có nhà dân ở sâu trong này. Mà nhà dân, sao lại bé thế, hay chòi canh rẫy? Tôi
                     nhìn quanh thì không thấy một tí hoa màu nào cả. Anh Lê Văn Lương bảo tôi:
                            - Ta vào ngôi nhà này nhé!

                            Tôi rẽ theo anh Lương, đến cách ngôi nhà vài chục thước, tôi thấy anh
                     Lương đứng lại đằng hắng. Trên nhà sàn bỗng có tiếng động. Rồi anh Lương lại
                     đi vào. Chúng tôi leo lên bậc thang ngôi nhà sàn. Lên đến nơi tôi thấy có một





                        In trong cuốn Bác Hồ với văn nghệ ,  Nxb Văn học, Hà Nội , 1995
                      1


                                                                289
   284   285   286   287   288   289   290   291   292   293   294