Page 286 - Tuyên Quang trong cách mạng tháng Tám
P. 286

- Dạ thưa Bác, cháu chuẩn bị một số ảnh trưng bày nhân dịp mừng thọ

                     Bác sáu mươi tuổi.
                            - Các chú chỉ vẽ chuyện. Thế, được bao nhiêu ảnh tất cả?
                            - Thưa Bác, hai mươi ạ!
                            Bác mỉm cười

                            - Có đúng hai mươi không?
                            Câu trả lời của tôi có phần kém tự tin hơn, mặc  dù tôi biết chắc mình
                     không thể lầm lẫn:
                            - Dạ... thưa Bác đúng ạ.

                            Mắt Bác sáng lên một tia sáng vui, rất trẻ:
                            - Chú cứ thử đếm lại coi!
                            Lần này thì tôi hoang mang thật rồi. Tôi không dám tin ở mình nữa. Liệu
                     tôi có bỏ sót ở đâu bức nào không? Tôi đảo mắt đếm lại một lượt, hai lượt. Đúng

                     là hai mươi bức, có nhiều nhặn gì mà lầm được.
                            - Vâng thưa Bác, đúng hai mươi bức ạ - Tôi quả quyết.
                            -  Thật  chứ?  -  Và  chỉ  tay  vào  ngực,  Bác  nheo  mắt  -  Thế  còn  đây,  chú
                     không kể ư?

                            Và Bác cháu phá lên cười, thoải mái.
                            Bác  Hồ  của  chúng  ta,  trong  những  năm  hoạt  động  cách  mạng  ở  nước
                     ngoài, đã lăn lộn tiếp xúc với nhiều tầng lớp xã hội ở cơ sở, thuộc nhiều nghề
                     nghiệp khác. Cho nên Bác thấu hiểu rất mực, thông cảm rất mực công việc cùng

                     những khó khăn, những yêu cầu riêng biệt của từng ngành, từng môn. Riêng anh
                     chị em làm công tác nhiếp ảnh, điện ảnh chúng tôi đã nhiều dịp được thấy cụ thể
                     điều đó. Về điểm này, tôi còn nhớ mãi trường hợp xảy ra trong việc phục vụ Đại
                     hội thành lập Mặt trận Liên Việt.

                            Hội  nghị  được  tổ  chức  trong  một  khu  rừng  Việt  Bắc  vào  những  năm
                     kháng chiến chống Pháp. Bộ phận điện ảnh và nhiếp ảnh phục vụ hội nghị gồm
                     có các anh Đinh Đăng Định, Lê Minh Hiền và tôi. Hội trường là một ngôi nhà
                     tre lợp lá cọ, rộng thoáng, do anh em công binh cấp tốc dựng trong một thời gian

                     ngắn. Cho đến giờ phút chót mọi công việc chuẩn bị đều đã chu tất. Riêng có ba
                     chúng tôi là vẫn bồn chồn không yên. Chúng tôi được phổ biến kỹ về tầm quan
                     trong đặc biệt của Hội nghị. Một sự kiện lịch sử lớn lao nhường ấy, tất phải
                     được ghi hình ảnh để lưu lại về sau, đó là điều cần phải thực hiện bằng mọi

                     cách. Nhiệm vụ đó, ba anh em chúng tôi phải đảm đương. Nhưng, trong hoàn
                     cảnh kháng chiến, máy móc cũ kỹ kém phẩm chất, đèn chụp không có, hội họp
                     lại trong nhà, giữa rừng rậm, thiếu ánh sáng, làm sao có thể đảm bảo ghi được
                     những hình ảnh tốt. Chúng tôi lo lắng, bàn đi bàn lại, tìm cách khắc phục khó

                     khăn, cuối cùng đi đến kết luận: chỉ còn cách xin được phép dỡ một phần mái
                     phía trên chỗ Đoàn Chủ tịch ngồi - Một yêu cầu mà bản thân chúng tôi thấy là
                     có phần quá mức. Nhưng vì bí quá nên chúng tôi vẫn phải đánh bạo đề đạt ý


                                                                286
   281   282   283   284   285   286   287   288   289   290   291