Page 280 - Tuyên Quang trong cách mạng tháng Tám
P. 280
1
HAI LẦN GẶP BÁC HỒ
TÚ MÕ
Nhà thơ
Nhân dân và cán bộ chúng ta ai cũng mong ước được dịp gặp Bác, nghe
lời Bác dạy bảo, chính mắt trông thấy tác phong giản dị của người công dân thứ
nhất của đất nước, vị lãnh tụ yêu quý nhất của dân tộc.
Đời tôi đã hai lần được hân hạnh ấy. Nhiều năm đã qua, kỳ niệm ấy vẫn còn
ghi trong tâm khảm, nay hồi tưởng lại, tôi vẫn thấy cảm xúc như mới hôm qua…
Lần thứ nhất là vào dịp Đại hội liên hoan chiến sĩ thi đua toàn quốc đầu
tiên, tổ chức ở Việt Bắc hồi tháng 5-1952.
Hôm trước ngày khai hội, một buổi sáng đẹp trời, Bác đến địa điểm họp
để thăm hỏi các chiến sĩ và xem xét lần cuối cùng việc tổ chức cho được chu
đáo. Thường thường, Bác đến không báo trước. Tin Bác đến truyền nhanh như
chớp, mang lại một niềm vui sướng đột ngột cho các chiến sĩ. Từ các gian nhà
dựng rải rác trên khắp một quả đồi rộng, mọi người đổ xô ra: "Bác đến! Bác đã
đến! Bác đâu? Bác đâu?". Khu hội trường nhộn nhịp hẳn lên. Giữa tiếng reo
mừng, những tràng pháo tay ròn rã, mọi người chạy ồ ra phía Bác đến, xúm
quanh Bác và theo Bác đi thăm mọi nơi.
Hai giờ chiều, các chiến sĩ được mời tập hợp trước Đài liệt sĩ để chụp ảnh
chung với Bác. Tôi tranh thủ trước khi sắp xếp đứng chụp ảnh, tự giới thiệu với
Bác: "Thưa Bác, cháu là Tú Mỡ, tức Bút Chiến Đấu, xin ra mắt Bác và cảm ơn
Bác đã khuyến khích cháu rất nhiều…". Lần đầu tiên đứng trước vị lãnh tụ vĩ
đại, tôi không hỏi hồi hộp, và chỉ nói được có thế thôi… Bác niềm nở bắt tay tôi:
"A! Tú Mỡ, nhà thơ bình dân. Đại hội lần này có nhiều đề tài hay lắm đấy, nên
để ý trông tìm, lắng nghe, ghi chép, về viết cho tốt".
Sắp xếp chỗ đứng, chỗ ngồi để chụp ảnh ảnh dưới nắng hè gay gắt, ai nấy
mồ hôi mồ kê nhễ nhại. Anh nhiếp ảnh cứ loay hoay ngắm, nhòm, xê người này,
dịch người kia, mãi chưa ổn chỗ. Bác giục: "Chú chụp ảnh liệu chong chóng lên,
kẻo chúng tôi hoá ra… Tú Mỡ cả bây giờ!". Câu nói đùa thân mật đó như là một
làn gió mát làm dịu cả không khí nóng bức, và riêng đối với tôi, đã đánh tan sự e
lệ lúc đầu, khiến tôi càng gần gũi lãnh tụ và càng kính yêu Bác.
Vui tính không lúc nào rời Bác trong suốt thời gian Đại hội. Chiều mát,
Bác đến từng tổ chiến sĩ ân cần thăm hỏi, rồi mọi người theo Bác ra một quãng
đồi san phẳng để vui chơi tập thể. Hồi đó, phong trào nông tác vũ "son la son"
mới ra nhập chiến khu Việt Bắc. Bác bảo các chiến sĩ: "Các cô, các chú, chiến sĩ
đã chiến đấu hăng, vui nhộn phải vui nhộn mạnh. Nào, ta nhảy đi!". Đám thanh
1 In trong cuốn Bác Hồ với văn nghệ sĩ, Sđd
280