Page 279 - Tuyên Quang trong cách mạng tháng Tám
P. 279

tôi nhiều việc về cách xử thế, về đường lối cách mạng đường lối ngoại giao rồi

                     anh nói: "Kính già mến trẻ vui vẻ với mọi người". Phải nhớ điều đó. Có tình cảm
                     chân thành, thật sự như thế, chứ không phải đó là thủ đoạn bề ngoài..." Mãi đến
                     giờ tôi vẫn nhớ những lời dạy dỗ ấy, và lấy đó làm phương châm sống, xử thế
                     trong cuộc đời.

                            Tôi trở về thưa với Bác:
                            - Nay cháu được đi ra ngoài, chưa có kinh nghiệm xin Bác dạy bảo cho cháu.
                            Bác nói:
                            -  Chú  Trường  Chinh  đã  bảo  ban  các  chú  đầy  đủ  rồi.  Bác  chỉ  có  kinh

                     nghiệm của Bác là: đến nước nào, mỗi ngày phải học mười tiếng của nước ấy.
                     Học  cho  thuộc.  Ngày  sau  lại  học  mười  tiếng  nữa.  Không  được  quên.  Cũng
                     không quá cao hứng, học quá mười tiếng đó rồi có ngày lại không học tiếng nào.
                     Ba ngày được ba mươi tiếng. Lâu dần sẽ học được nhiều....

                            Tôi biết rằng chuyến này mình sẽ đi lâu đây. Học xong, trở về Bác sẽ
                     không còn ở đây nữa. Tôi quyết vẽ cho xong quang cảnh nhà Bác, để mang theo.
                     Thời gian trước mắt chỉ còn ba ngày, mà trời đất thì sớm chiều âm u. Chỉ vào
                     khoảng giữa trưa, mặt thời mới chiếu rọi vài tia nắng xuống rừng. Tôi không

                     nghỉ trưa, mỗi ngày chờ đúng giờ đó, nắng đó để vẽ cho xong.
                            Tôi lên đường, ôm bức tranh theo. Bác bảo:
                            - Tranh còn ướt mà chú mang đi, nó hỏng thì thế nào?
                            Tôi thưa:

                            - Dạ cháu biết chiều nay đi, cháu đã pha nhiều étxăng vào thuốc vẽ, cầm
                     đi đường gió một ngày sẽ khô,
                            - Ừ thế thì được!
                            Tôi  cúi đầu  chào  Bác, ra  đi  mang  theo  hình  ảnh ngôi  nhà  Bác  ở, thận

                     trọng lách từng cành cây, chiếc lá sợ bị quẹt hư...



















                                                                279
   274   275   276   277   278   279   280   281   282   283   284