Page 152 - Tuyên Quang trong cách mạng tháng Tám
P. 152

- Vấn đề nộp vũ khí xin các ông cho chúng tôi còn hỏi ý kiến bộ tổng chỉ

                     huy ở Hà Nội. Chúng tôi xin hẹn đến ngày 18 trả lời.
                            Như vậy tình hình vẫn chưa giải quyết được gọn. Ta để cho Nhật tạm thời
                     được đi lại, ra chợ mua thức ăn cần thiết, và sau đó, chúng lật lọng bắn trả lại ta.
                     Thấy tình hình như vậy, Uỷ ban khởi nghĩa hạ lênh tấn công quyết liệt để giải

                     quyết bọn Nhật cho xong xuôi. Các nòng súng đều nhằm vào trại Nhật nhả đạn.
                     Lúc này Nhật ở vào tình trạng nguy hiểm, không đầu hàng không thể thoát khỏi
                     bị tiêu diệt. Chúng có cầm cự nhưng tuyệt vọng, chúng xin được gặp ta gấp vào
                     ngày 19. Được lệnh của Uỷ ban khởi nghĩa tôi vào thẳng trại Nhật gặp tên chỉ

                     huy Nhật đưa ra điều kiện Nhật phải đầu hàng, nộp vũ khí. Đi cùng tôi còn có
                     đồng chí Quỷnh làm thư ký phiên dịch và một đồng chí làm nhiệm vụ bảo vệ.
                     Trước tình hình nguy khốn, tên quan năm Nhật nhận mọi điều kiện và xin khất
                     để hôm sau thu xếp các kho súng đạn giao cho Việt Minh.

                            Vào 8 giờ sáng hôm sau tức ngày 20-8, tôi vào trại Nhật kiểm tra xem các
                     kho súng đạn Nhật giao. Sau đó lệnh cho các chiến sỹ của ta vào lấy đem ngay
                     ra ngoài trại. Công việc được giải quyết nhanh gọn. Bọn Nhật thờ thẫn bàng
                     hoàng tuyệt vọng trước lực lượng cách mạng dâng lên như nước vỡ bờ. Số phận

                     của chúng đến đây đã được quyết định. Cuộc khởi nghĩa giành chính quyền tỉnh
                     kết thúc thắng lợi. Ngày 24-8 Nhật rút quân khỏi thị xã Tuyên Quang để về Hà
                     Nội, chịu sự giải giáp của quân Đồng minh. Thị xã đã hoàn toàn giải phóng. Cờ
                     đỏ sao vàng ngợp các đường phố. Nhân dân đi lại tự do, vui vẻ, hân hoan, trìu

                     mến nhìn các chiến sỹ giải phóng quân dầu giãi gió sương đã hiên ngang đứng
                     gác cổng trại. Cuộc đời tự do, độc lập đã thuộc về nhân dân. Cuộc đời tủi nhục,
                     cơ cực đau khổ của nhân dân các dân tộc Tuyên Quang đã vĩnh viễn bị lùi vào dĩ
                     vãng. Con người vươn lên từ nay với ánh sáng tự do của cách mạng.

                            Những  ngày  khởi  nghĩa  trong  thời  kỳ  cách  mạng  tháng  Tám  ở  Tuyên
                     Quang đối với tôi đã qua đây lâu rồi. Nhưng những ngày chiến đấu gian khổ và
                     thắng lợi vinh quang vẫn ăn sâu trong trí nhớ tôi. Tôi không sao không quên
                     được lòng thương yêu chăm sóc của nhân dân các dân tộc Tuyên Quang đối với

                     cán bộ và đội quân cách mạng trong những ngày cực khổ khó khăn cũng như
                     tinh thần yêu nước vô bờ bến, lòng kiên quyết dũng cảm của đồng bào xông lên
                     tiêu diệt quân thù trong những ngày khởi nghĩa quật khởi và hùng tráng.













                                                                  152
   147   148   149   150   151   152   153   154   155   156   157