Page 155 - Tuyên Quang trong cách mạng tháng Tám
P. 155

Người nêu lên muốn thoát khỏi vòng nô lệ của Nhật, Tây thì chỉ có cách là đứng

                     lên đánh đuổi bọn chúng, để giành lấy độc lập, tự do.
                           Bộ đội đến đông. Để cung cấp đủ gạo cho bộ đội, tôi vận động chị em
                     thanh niên tập trung đến nhà tôi xay giã hai ngày liền. Ông Cụ thấy chúng tôi
                     xay giã như vậy, nhân lúc nghỉ ngơi, Cụ mời chị em lên nhà và hỏi chuyện:

                           - Chị em xay giã gạo để làm gì?
                           Chúng tôi trả lời:
                           - Để cho bộ đội ăn, đánh Tây đuổi Nhật.
                            Ông Cụ gật đầu và nói:

                           - Đúng. Xay giã gạo nuôi bộ đội cũng tức là chị em chúng ta đã tham gia
                     đánh Tây đuổi Nhật
                            Mọi người sung sướng, cảm động trước những lời động viên của Ông Cụ.
                     Chúng  tôi không biết  nói  chuyện  gì, chỉ  nhìn  Cụ  một  cách  trìu  mến  và  kính

                     trọng. Cụ lại hỏi tiếp chúng tôi:
                           - Chị em có đồng bạc trắng thường giữ bằng cách nào để khỏi mất?
                           Có chị nói:
                           - Thưa cụ cất vào trong hòm ạ.

                            Lại có chị nói:
                           - Thưa cụ cất vào trong bao vải rồi buộc vào lưng ạ.
                           - Các chị đều nói đúng cả, cất giấu bí mật cẩn thận như vậy thì đồng bạc
                     trắng không sao mất đi đâu được. Bây giờ, cán bộ, bộ đội đến đông, chị em

                     chúng ta phải giữ bí mật bảo vệ cán bộ, bộ đội như thế nào cho cẩn thận như cất
                     giấu đồng bạc trắng vậy. Muốn thế, ai hỏi gì cũng ba không: không biết, không
                     thấy, không nghe…
                           Cụ tươi cười, nhìn chúng tôi và hỏi tiếp:

                           - Bây giờ ta còn có vua quan không?
                            Nghe Ông Cụ hỏi, tôi nhớ ngay đến câu nói của Ông Cụ hôm mới đến nhà
                     tôi "Không phải bẩm ngài đâu, đồng chí ta cả, đi đánh Tây, đuổi Nhật thôi". Tôi tự
                     thấy mình chưa hiểu gì lắm về cách mạng. Là cán bộ trong Ban chấp hành phụ nữ

                     Cứu quốc đấy, nhưng tôi chỉ biết làm những công việc cụ thể của Đoàn thể thôi. Sự
                     hiểu biết còn nông cạn và ấu trĩ. Tuy vậy, trả lời câu hỏi của Ông Cụ đối với tôi
                     cũng không khó lắm. Được ông cụ khuyến khích, sau giây phút im lặng, mọi người
                     phát biểu sôi nổi. Chị thì nói rằng có, người nói rằng không …

                           Ông Cụ liền giảng giải:
                           - Ta bây giờ làm cách mạng, thay cũ đổi mới, sẽ không có vua, quan nữa,
                     nhân dân ta tự làm chủ xã hội ta.
                           Rồi Cụ nói tiếp:

                           -  Muốn vậy, chúng ta phải đoàn kết, cùng một lòng đánh đuổi giặc Nhật,
                     ví như nhiều chiếc đũa nếu đem bó lại thì khó có thể bẻ gãy đấy, nhưng rời từng
                     chiếc một thì rất dễ bẻ.


                                                                155
   150   151   152   153   154   155   156   157   158   159   160