Page 156 - Tuyên Quang trong cách mạng tháng Tám
P. 156
Được gần gũi Cụ, nghe Cụ giảng giải, tôi càng hiểu thêm nhiều điều mới lạ.
Tôi được đồng chí Lý (tức Kháng) giao nhiệm vụ quản lý và phân phát
gạo cho các đơn vị bộ đội.
Tôi không biết chữ, không thể ghi chép được. Tôi rất lo, sợ nhầm lẫn, nhưng
cũng vui lòng nhận lời. Không có cân, tôi đong bằng ống. Tôi lấy một sợi lạt dài, cứ
phát một ống, tôi lại gập một khúc lạt. Đồng chí Kháng trông thấy liền hỏi tôi:
- Cái gì đấy chị?.
Tôi nói:
- Con số của em đấy. Đồng chí phá lên cười. Tôi ngượng đỏ mặt và tủi cho
mình vì không biết chữ nên phải làm như vậy.
- Phải đi học thôi chị ạ. Chiều nay chị đi vận động mọi người, nhất là chị
em còn trẻ về đây họp để bàn về việc học tập văn hóa. Không có văn hóa, không
có chữ thì làm việc gặp nhiều khó khăn lắm.
Nghe đồng chí Kháng nói, tôi cũng nghĩ như vậy, nhưng bây giờ nhiều
tuổi rồi, không biết có học được không. Tôi hơi lo và nói ngay:
- Học chữ khó lắm, em sợ không học được.
Ông Cụ đang làm việc nghe thấy tôi nói vậy. Cụ nói luôn:
- Học chữ dễ thôi. Đan dậu khó thế mà các chị còn đan được nữa là học
Tôi nói:
- Thưa Cụ, nhưng mà đan dậu có hàng có lối của nó...
Cụ nói tiếp: "Học chữ cũng như học đan dậu ấy, học vài hôm sẽ thấy hàng
lối của nó. Phải học mới biết, không học thì biết sao được, là người cách mạng
thì phải học".
Được Ông Cụ dạy bảo, khuyên nhủ, được đồng chí Kháng giao nhiệm vụ,
tôi vận động chị em về họp bàn việc học tập, có cách mạng chị em mới được đi
học, ai cũng muốn học. Nhưng chỉ băn khoăn là nhiều tuổi rồi sợ không học
được. Tôi nhắc lại lời dạy bảo của ông cụ, chị em thêm phấn khởi, tin tưởng và
quyết tâm học. Hôm sau lớp học đã được khai giảng ở nhà Cứu quốc, hơn hai
mươi chị em đã vui vẻ đến lớp.
Nói đến việc học tập, ông cụ rất khéo động viên, dạy bảo. Một hôm, nhân
lúc nghỉ ngơi, ông cụ hỏi nhà tôi bao nhiêu tuổi rồi. Nhà tôi nói là 38 tuổi, tuy
chưa già nhưng yếu.
Ông Cụ liền nói: Ông chủ nhiệm chưa già đâu, còn khỏe lắm. Tôi nhiều
tuổi hơn ông nhưng tôi còn làm cách mạng, còn phải học… Ông chủ nhiệm này,
càng già càng phải hăng hái tham gia mọi việc cách mạng: phải học tập văn hóa,
học kinh nghiệm công tác, học ở mọi người, mọi lứa tuổi để làm việc được tốt
hơn, không khôn hết được đâu.
Rồi Cụ kể:
- Có một lần tôi đi công tác, dọc đường trời mưa đường trơn lầy lội. Ba em
bé thấy tôi, chúng nói với nhau: "Chà cái ông già này, trời mưa đường trơn mà
156