Page 153 - Tuyên Quang trong cách mạng tháng Tám
P. 153

1
                                      NHỮNG NGÀY ĐẦU BÁC Ở TÂN TRÀO

                                                                                   LƯƠNG THỊ KHANH
                                                                         Nguyên cán bộ phụ nữ Cứu quốc xã Tân Trào


                             Vào một buổi sáng tháng 5-1945, đồng chí Văn (tức Võ Nguyên Giáp)
                     đến giao cho tôi nhiệm vụ nấu nước để tiếp bộ đội. Nhận việc, tôi nghĩ bộ đội
                     hành quân xa, vừa đói, vừa khát, nên tôi bàn với anh chị em nên nấu cháo loãng
                     cho bộ đội ăn. Chiều đến. Xong việc, tôi tranh thủ rang ít chè. Vừa rang chè tôi

                     vừa suy nghĩ về những công việc sắp tới của Hội phụ nữ. Và sao gần chiều tối
                     rồi mà vẫn chưa thấy bộ đội đến. Tôi nhìn ra ngoài sân bỗng thấy một đoàn
                     người đi vào. Đi trước là một Ông Cụ già mặc quần áo người Nùng. Cụ đi giày
                     vải, bước đi nhanh nhẹn. Đoàn người lên nhà tôi. Thấy tôi Ông Cụ liền cất tiếng

                     chào hỏi. Tôi đáp lại:
                           - Bẩm ngài, không dám.
                            Ông Cụ liền nói:
                           - Không phải bẩm ngài đâu, đồng chí ta cả, đi đánh Tây, đuổi Nhật thôi!

                           Cơm nước đã sẵn sàng. Tôi đã dọn mâm lên, mời mọi người. Ông Cụ già
                     cùng ngồi mâm với đồng chí Văn và mấy đồng chí khác nữa. Nghĩ đến người
                     già có tuổi, đi đường xa, tôi lấy mấy quả trứng gà đặt vào mâm và mời Cụ. Cụ
                     liền từ chối:

                           -Gà đẻ ấp lấy con, sao lại đem mời chúng tôi
                            Thấy tôi mời mãi, Cụ đành phải nhận và mời mọi người cùng ăn.
                           Bữa cơm đơn giản đã xong. Mọi người ngồi quây quần uống nước, hỏi
                     thăm chuyện gia đình và công tác của tôi. Đồng chí Văn giới thiệu cho tôi biết

                     người ngồi cạnh Ông Cụ già là đồng chí Đại Toàn: "Việc cần liên hệ với các
                     đồng chí ở đây thì cứ trao đổi với Đại Toàn". Còn Ông Cụ già có vầng trán cao
                     rộng, đôi mắt tinh nhanh, giọng nói ấm áp và rất đỗi hiền từ là ai, tôi không
                     được biết. Song Ông Cụ là người có tuổi, mà vẫn tham gia cách mạng nên tôi rất

                     tôn kính. Đối với các đồng chí khác, sự tôn kính còn được thể hiện trong mối
                     quan hệ công tác.
                           Ông Cụ cùng đồng chí Đại Toàn và hai đồng chí nữa ở nhà tôi. Cụ mang theo
                     một cái máy chữ, hành lý của Cụ rất đơn giản. Các đồng chí khác có cả điện đài.

                     Gia đình tôi giành cho Ông Cụ và các đồng chí một gian để làm việc và nghỉ ngơi.
                           Thời gian ở nhà tôi, Ông Cụ và các đồng chí đều ăn cơm chung với gia
                     đình. Lúc đầu tôi sắp cơm một mâm riêng cho Ông Cụ và các đồng chí. Nhưng
                     Cụ nhất định không chịu, và mời cả gia đình tôi ngồi chung. Ông Cụ ăn được ít






                     1  In trong cuốn Bác Hò ở Tuyên Quang,Sđd.
                                                                  153
   148   149   150   151   152   153   154   155   156   157   158