Page 149 - Tuyên Quang trong cách mạng tháng Tám
P. 149
gian nan thử thách lớn. Ngày 28-3, chúng tôi bố trí đánh châu Chiêm Hoá. Sau
một giờ nổ súng, tên tri châu Giáp Ngọc Phúc bị quân ta bắn bị thương. Lính
khố xanh hoảng sợ xin đầu hàng. Các chiến sỹ cách mạng xông vào đồn thu
súng ống, chiến lợi phẩm, thả cho lính khố xanh trở về quê quán. Riêng tên châu
Phúc bị thương, hắn cải trang làm người nấu bếp, ta không biết rõ mặt hắn. Lợi
dụng đêm tối hắn trốn thoát.
Chiến thắng châu Chiêm Hoá lần này càng đẩy mạnh hơn phong trào cách
mạng khắp nơi trong tỉnh. Huyện Hàm Yên cũng được giải phóng do đơn vị võ
trang của đồng chí Hoàng Xuân Tiến đánh; rồi đến Nà Hang, đơn vị võ trang của
đồng chí Lê Thuỳ cũng chiếm xong huyện, phá kho thóc chia cho dân, thành lập uỷ
ban. Về phía nam tỉnh Tuyên Quang, dưới sự chỉ huy của đồng chí Dục Tôn, các
đơn vị võ trang đã tiến đánh đồn điền Roa-đờ Ba, lấy thóc lúa, trâu bò chia cho dân
và thành lập xong uỷ ban cách mạng tại thôn Đồng Khuôn xã Phú Lương.
Làn sóng cách mạng như nước vỡ bờ dâng lên mạnh mẽ, phá huỷ chính
quyền cũ, thiết lập chính quyền mới tạo nên một khu giải phóng rộng rãi. Nhân
dân phấn khởi, nhiệt liệt hưởng ứng và ủng hộ cách mạng. Chúng tôi đi đến đâu
cũng đều được nhân dân chăm sóc, giúp đỡ tận tình, càng làm cho chúng tôi
hăng say công tác, chờ đón nhiệm vụ mới nặng nề hơn.
Tôi cảm thấy thời gian trôi quá nhanh kể từ khi chúng tôi nổ súng đánh
trận đầu tiên giải phóng Đăng Châu cho đến nay đã là tháng 8. Thấm thoắt đã
gần nửa năm trời! Nửa năm trời! Bao nhiêu biến chuyển lớn lao. Hàng ngày tôi
lắng nghe theo dõi tình hình thời sự và phản đoán những sự kiện lớn xảy ra. Quả
đúng như vậy. Ngày 16-8-1945 Quốc dân đại hội họp tại đình Tân Lập xã Tân
Trào bầu ra Chính phủ lâm thời và quyết định tổng khởi nghĩa. Tôi nhận được
một lá thư của đồng chí Song Hào lúc đó đồng chí đang họp đại hội. Nội dung
bức thư đồng chí nói rằng tình hình khẩn trương vô cùng, đồng chí không dự hội
nghị nữa phải về để xúc tiến chuẩn bị khởi nghĩa giành chính quyền ở thị xã
Tuyên Quang vì thời cơ thuận lợi cho ta đã đến.
Đọc xong bức thư ngắn tôi bồi hồi sung sướng khôn tả. Cuộc chiến đấu có
tình chất quyết định sắp tới sẽ phải vượt nhiều thử thách và gian khổ. Tôi nghĩ
như vậy và theo lệnh đồng chí Song Hào tôi đã phác qua một kế hoạch cho
nhiệm vụ mới và bắt tay vào việc với một nhịp điệu khẩn trương chưa từng có.
Tôi lao vào công tác mới không biết mệt mỏi.
Trong quá trình đấu tranh cách mạng, xây dựng lực lượng vũ trang, thực
tế chiến đấu từ khi đánh đồn Đăng Châu đến lúc này, lực lượng vũ trang đã lớn
mạnh. Kiểm điểm lại hàng ngũ giải phóng quân tôi vui mừng thấy sự trưởng
thành rõ rệt đủ khả năng hoàn thành nhiệm vụ sắp tới. Không thể bỏ lỡ thời cơ,
tranh thủ thời gian có thể nói là từng phút, từng giây, tôi báo cho các đơn vị của
các đồng chí Chì, Môn, Phóng, Long Giang, Khôi, ở rải rác khắp nơi trong tỉnh
về tập trung tại địa điểm của xã Ỷ La để đợi lệnh mới. Vào tối ngày 15-8 khi
149