Page 148 - Tuyên Quang trong cách mạng tháng Tám
P. 148
báo cho biết có một tốp lính Pháp bại trận chạy qua đây, ban chỉ huy chúng tôi
hạ lệnh cho đánh. Kết quả đồng chí Ma Kỳ Phượng bắn chết một tên khố đỏ thu
được một khẩu súng tiểu liên, ông Bút Vượng bắn chết một tên Pháp thu một
súng trường, 50 viên đạn và 25 đồng Đông dương. Tiếp đó đoàn chúng tôi lại
được tin bà con báo cho là có một toán Pháp đang sục vào nhà ông Chiểu.
Chúng tôi liền ra lệnh cho cứu quốc quân bố trí để đánh. Chúng tôi kêu gọi bọn
Pháp đầu hàng nộp vũ khí, nhưng chúng ngoan cố chống lại buộc ta phải nổ
súng tiêu diệt chúng hoàn toàn, thu 7 súng trường và một số đạn.
Những thắng lợi bước đầu gây nên một tinh thần vô cùng phấn khởi. Cứu
quốc quân chúng tôi cũng như nhân dân càng tin tưởng hơn ở lực lượng cách mạng
của mình, tin vào thắng lợi cuối cùng. Để phát huy thắng lợi, ngay tối ngày 12-3-
1945, Cứu quốc quân chúng tôi tiến quân ra vây đồn Đăng Châu, chờ đến sáng
ngày 13, chúng tôi nổ súng chiến đấu. Tên tri châu Hoàng Thế Tâm nhận chức ở
đồn này đã chạy về thị xã từ mấy hôm trước nên chỉ còn lại tên tổng đoàn và một
số lính dõng, lính khố xanh ở lại giữ đồn. Vì vậy khi quân ta nổ súng, bọn này
hoảng sợ xin hàng và nộp vũ khí ngay. Ta thu được nhiều súng và lựu đạn mang về
đình Thanh La, sau đó chuyển vào cơ quan bí mật trong núi Tim.
Cuộc chiến đấu thắng lợi làm nức lòng mọi người. Nhưng hai ba ngày sau
tức ngày 16-3 tên tri châu Hoàng Thế Tâm dẫn tên tri phủ Yên Sơn là Đèo Văn
Phú và tên Chung đóng chức quan hai của Nhật cùng một số lính bảo an, lính
khố xanh vào giữ lấy đồn Đăng Châu chống lại cách mạng. Tình hình trở nên
căng thẳng hơn. Lúc đó tôi và đồng chí Khánh Phương cấp tốc đem Cứu quốc
quân, cả một số đông tự vệ xã lân cận ra ngay đồn Đăng Châu quyết tâm tiêu
diệt bọn này. Khi đã đến nơi chúng tôi cho anh em bố trí và nổ súng chiến đấu,
trong khi đó vừa kêu gọi binh lính đầu hàng. Lính bảo an, khố xanh thấy lực
lượng quân cách mạng vào đông bèn xin hàng nộp súng. Còn bọn quan lại
Hoàng Thế Tâm, Đèo Văn Phú và Chung quan hai Nhật vẫn ngoan cố chống lại,
không chịu nghe lời thuyết phục của chúng tôi, chúng còn mở mồm dụ dỗ tôi:
- Nếu ngài về với quan Nhật thì chức tỉnh trưởng Tuyên Quang sẽ về tay ngài.
Nghe chúng nói như vậy biết là khó thuyết phục, chúng tôi hạ lệnh cho
chiến sỹ của ta bắn ngay. Một tràng tiểu liên nổ giòn vang. Khói súng bốc lên,
mùi khét lẹt. hai tên Phú và Chung chết ngay tại chỗ. Còn tên Tâm chết hụt, các
chiến sỹ bắt sống đem đi.
Cuộc chiến đấu kết thúc thắng lợi. Chúng tôi rút quân về đình xã Thanh
La củng cố đội ngũ, tiếp tục luyện tập, náo nức chờ đón những trận đánh sắp tới.
Tin Việt Minh đánh đồn, thành lập chính quyền cách mạng lan đi rất
nhanh. Thanh thế của Việt Minh ngày một bành trướng rộng khắp. Những cuộc
khởi nghĩa cướp chính quyền ở các huyện liên tiếp nổ ra. Được lệnh cấp trên,
chúng tôi lên đường đi đánh Chiêm Hoá. Trên đường hành quân, các chiến sỹ
cách mạng ra đi với một khí thế mạnh mẽ, một lòng tin sắt đá, vượt qua mọi
148