Page 15 - Tuyên Quang trong cách mạng tháng Tám
P. 15
anh Kỳ cũng sửng sốt. Rồi đồng chí Kỳ xuống xe; 2 anh em bắt tay nhau, anh
Kỳ nói: cậu làm tớ chột dạ. Rồi 2 anh em ngồi ngay xuống chiếc ghế đá ở đấy;
trông ra 4 phía chung quanh không có ai, anh Kỳ nói: tôi biết cậu mới được thả
tù ra, nhưng không biết cậu ở đâu để hỏi thăm sức khoẻ.
Hai chúng tôi ngồi nói chuyện một hồi lâu, hết việc nhà đến việc nước,
cuối cùng anh Kỳ hình như có ý thử thách, bảo tôi: Bây giờ cậu định đi đâu, làm
gì? Tôi hiểu ý rồi nói: tôi đi tìm anh để tiếp tục công tác cách mạng chứ còn đi
đâu nữa, tôi có phải là phường giá áo túi cơm đâu mà anh hỏi vòng. Anh Kỳ
thấy thế chuyển lời bảo tôi: Chính tôi đi đây mục đích cũng để tìm đồng chí để
giao nhiệm vụ, xứ uỷ bảo đồng chí trở lại Ninh Bình hoạt động, gây cơ sở cách
mạng ngay ở vùng quê nhà và huyện nhà như vậy có lợi rất nhiều mặt vừa đúng
hướng của Trung ương là hiện nay cơ sở chuyển về nông thôn rồi tiến ra thành
thị, bao vây thành thị và giải phóng thành thị, mặt khác cũng để đánh lạc hướng
quân thù. Lúc đó tôi đã tỉnh ngộ, từ biệt anh Kỳ, tôi trở lại nông thôn làm nhiệm
vụ, sau đó tôi được Xứ uỷ cử lên vùng ngược phụ trách liên tỉnh Vĩnh Yên, Phú
Thọ, Tuyên Quang và Hà Giang. Bí mật gọi tên là liên tỉnh D.
Tôi lên Phú Thọ hoạt động được hai tháng rồi lên Tuyên Quang.
Khi đi đường từ Phú Thọ lên Tuyên Quang, tôi đóng giả người lái trâu đi
công khai, ngay hôm sau thì đến Tuyên Quang, tôi vào một cửa hàng thợ cạo cắt
tóc rồi hỏi thăm vào nhà anh Kiến (tức Quang Mai) bắt liên lạc. Lúc này ở mỏ
than thị xã Tuyên Quang đã có cơ sở tổ chức Đảng. Nên khi bắt được liên lạc là
được các đồng chí giúp đỡ và bắt tay vào công việc ngay.
Sau đó mấy ngày thì đồng chí Quang Mai giới thiệu tôi sang ở nhà anh
chị Cả Kiến, gia đình này rất nghèo, đông con nhưng lại đầy tình cảm với cách
mạng. Tôi được anh chị coi như người em trai ruột trong gia đình, nhiều khi cả
nhà anh Kiến phải ăn cháo bắp trừ bữa nhưng thế nào cũng cố chạy vạy, vay
mượn được bát gạo để nấu cơm cho tôi ăn, làm cho tôi rất cảm động và cũng là
một nguồn động viên cổ vũ cho tôi tích cực công tác. Không phải một lần, vài
lần mà cả một thời gian rất dài hết năm này qua năm khác, gia đinh vẫn đối đãi
với tôi tốt như vậy, thật là đáng quý. Bởi thế đến nay lúc nào tôi được nghe bài
thơ Việt Bắc của đồng chí Tố Hữu là tôi lại nhớ đến công lao của anh chị Cả
Kiến và một số lớn nhân dân Tuyên Quang, sau hỏi ra không phải chỉ một mình
tôi mà tất cả những anh chị em hoạt động trên đó cũng đều được nhân dân các
dân tộc Tuyên Quang săn sóc rất chu đáo. Do đó nhân dân cả nước thường nói
Tuyên Quang mến khách, Tuyên Quang rất xứng đáng là nơi quê hương cách
mạng.
Sau khi cơ sở Mỏ than thị xã Tuyên Quang đã được củng cố và có chi bộ trực
tiếp lãnh đạo phong trào, tôi chấp hành chủ trương của Xứ uỷ tiến quân vào vùng
nông thôn nơi sinh sống của đồng bào 1dân tộc ít người để củng cố và gây cơ sở
cách mạng.
15