Page 141 - Tuyên Quang trong cách mạng tháng Tám
P. 141
Ông Cụ chỉ thị cho chúng tôi trở về, trong lúc về vẫn phải xóa dấu vết để
giữ bí mật.
Hôm ấy, chỉ trong mấy giờ buổi sáng mà chúng tôi đã học được ở Ông Cụ
nhiều điều về chuẩn bị hành quân, công tác bí mật trong lúc hành quân, cách
phán đoán, xử trí tình hình và dân chủ trong công tác quân sự. Ông Cụ đã dạy
cho chúng tôi những bài học thực tế sâu sắc.
Chiều hôm ấy, tôi xuống làng để nghe đồng chí Đường hướng dẫn học tài
liệu như thường lệ. Tới nơi, một tin làm tôi sửng sốt: đồng chí Đường đã hy sinh
trong trận diệt phỉ vừa rồi. Đau xót quá tôi chạy thẳng về cơ quan và không sao
nén nổi cảm xúc. Tôi bỏ bữa cơm chiều, nằm dài trong lán.
Gần tối, đồng chí Trần Định tới thăm, bảo tôi:
- Ông Cụ bảo mình tới kể cho đồng chí nghe về gương chiến đấu của
đồng chí Đường đây.
Tôi vội ngồi dậy, lắng nghe, đồng chí Trần Định nói:
- Ông Cụ dặn đồng chí là: thương đồng chí mình thì phải noi gương chiến
đấu của đồng chí ấy. Đồng chí là một người cộng sản tốt đấy!
Tôi hứa với đồng chí Định là sẽ học tập, theo gương đồng chí Đường.
Đồng chí Định cũng cho tôi biết là đồng chí sẽ thay đồng chí Đường giúp
đỡ tôi về các mặt công tác và học tập. Biết là Đoàn thể đã phân công đồng chí
Định dìu dắt tôi thay đồng chí Đường, tôi chân thành nhận sự dìu dắt ấy.
Thật không ngờ, mãi tới khi Chính phủ lâm thời thành lập, tôi mới được
biết Ông Cụ là Hồ Chủ tịch, là Bác Hồ kính yêu của chúng ta...
NGỌC CHÂU ghi
141