Page 69 - Lịch sử đảng bộ Tuyên Quang 1945 - 1970
P. 69
Với những nỗ lực chủ quan và sự trợ giúp đắc lực của các tỉnh bạn, tới
năm 1950, mặc dù có những khó khăn song tình hình kinh tế Tuyên Quang đã
có nhiều chuyển biến tích cực. Từ chỗ mỗi năm thiếu ăn từ 3 đến 4 tháng chúng
ta đã giải quyết được cơ bản vấn đề lương thực; các nhu yếu phẩm cũng dồi dào
hơn, nền kinh té mới đã bắt đầu phôi thai, hình thành; chúng ta không chỉ giải
quyết được những yêu cầu tại chỗ mà còn có điều kiện đóng góp ngày một
nhiều hơn cho kháng chiến.
Xác định phát triển văn hóa, xã hội cũng là một mặt quan trọng của kháng
chiến, góp phần làm cho kháng chiến nhanh chóng giành thắng lợi, Tỉnh ủy chủ
trương tăng cường các hoạt động trong lĩnh vực này nhằm xóa bỏ nền văn hóa nô
dịch, ngu dân của thực dân Pháp, xây dựng một nền văn hóa mới theo đúng đường
lối của Đảng. Phương hướng chung là: Một hoạt động văn hóa phải nhằm vào khẩu
hiệu: “Yêu nước, căm thù giặc”, bằng mọi hình thức tập trung động viên nhân dân
tham gia kháng chiến , chống nạn mù chữ, phát triển giáo dục, xây dựng nếp sống
mới, quét sạch mọi tàn tích nô lệ thực dân trong văn hóa.
Từ chủ trương đó, với những thuận lợi cơ bản của một tỉnh tự do, được sự
lãnh đạo, giúp đỡ trực tiếp của Chủ tịch Hồ Chí Minh và các cơ quan Trung
ương (Bộ giáo dục, Bộ Y tế, Đoàn Thanh niên...) tỉnh đã khai thác mọi điều
kiện sẵn có để phát triển văn hóa, giáo dục và y tế.
Về văn hóa, cơ quan chuyên môn các cấp, các đội thông tin tuyên truyền
lần lượt ra đời. Bảng tin được xây dựng ở từng xã, thôn, sách báo cách mạng
được lưu hành rộng rãi, kịp thời chuyển đến nhân dân những tin tức, yêu cầu
của cuộc kháng chiến. Bước đầu ta đã đạt được những thắng lợi cơ bản trong
việc vận động nhân dân xây dựng nền văn hóa kháng chiến, chống nạn cờ bạc,
nghiện hút và các hủ tục, tập quán xấu trong xã hội.
Kết hợp chặt chẽ giữa công tác văn hóa với y tế, từ năm 1948 phong trào
xây dựng “xã kiểu mẫu” đã được phát động trong toàn tỉnh. Bước đầu phong
trào được thực hiện thí điểm tại một hoặc hai xã của từng huyện để rút kinh
nghiệm sau đó được phổ biến trong toàn tỉnh. Phong trào đã tạo chuyển biến tốt
trong việc cải tạo bộ mặt xã hội nông thôn. Ở hầu hết các xã đều lập trạm y tế
hoặc túi thuốc chữa bệnh, nhân dân vùng sâu, xa bắt đầu làm các công trình phụ
xa nhà, bước đầu hạn chế được bệnh hủi và sốt rét... Tuy vậy, do khó khăn
nhiều mặt, mạng lưới y tế của tỉnh còn rất mỏng, chưa đáp ứng được yêu cầu
khám, phòng bệnh và chữa bệnh cho nhân dân. Năm 1948 toàn tỉnh mới chỉ có
13 trạm phát thuốc, 3 nhà hộ sinh và 1 bệnh viện.
Để xây dựng một xã hội mới, công tác xóa nạn mù chữ, phát triển giáo
dục, nâng cao trình độ văn hóa của quần chúng là một yêu cầu cấp bách, nhiệm
vụ trọng tâm. Làm tốt công tác đó chúng ta sẽ mở rộng được tầm hiểu biết, khả
năng nhận thức của quần chúng và do vậy tạo điều kiện thuận lợi cho quá trình
vận động cách mạng. Mục tiêu trước mắt của công tác giáo dục trong giai đoạn
này là phải làm cho dân biết đọc, biết viết. Bằng những cố gắng lớn lao của cấp
ủy, chính quyền và các ngành chuyên môn kết hợp với tinh thần hiếu học, ý
thức trách nhiệm trong việc xây dựng chế độ mới của nhân dân đã đem lại
69