Page 73 - Lịch sử đảng bộ Tuyên Quang 1945 - 1970
P. 73
cứu Chính cương, Điều lệ, Tuyên ngôn của Đảng, liên hệ kiểm điểm, sai lầm
đồng thời quyết nghị phương hướng, nhiệm vụ của tỉnh trong thời gian tới. Sau
Đại hội Đảng bộ tỉnh, các huyện, xã đã khẩn trương tổ chức đại hội các cấp.
Như vậy: "trong năm 1951, từ tỉnh tới huyện, xã đã tiến hành được việc triệu tập
1
đại hội để bầu ra ban chấp hành mới, nên sự lãnh đạo cũng được chặt chẽ". Chi
bộ được quan tâm chỉnh đốn, tổ chức hợp lý hơn, phong trào thi đua xây dựng
"chi bộ tự động", tài chính chi bộ...diễn ra mạnh mẽ, nhiều chi bộ mới đã vững
vàng sau khi tách khỏi chi bộ ghép. Tiếp tục thực hiện phương thức "nhất
nguyên chế" ở các cơ sở, tỉnh chọn một số bí thư chi bộ có năng lực kiêm thêm
cương vị chủ tịch uỷ ban kháng chiến hành chính để rút kinh nghiệm, tìm ra cơ
chế tổ chức bộ máy lãnh đạo có hiệu quả ở cấp xã. Đồng thời Đảng bộ cũng cố
gắng phát triển Đảng và xây dựng tổ chức Đảng ở các xã vùng sâu, vùng cao,
vùng đồng bào công giáo. Năm 1952, toàn tỉnh có 3 chi bộ "động", các chi bộ
vùng đồng bào công giáo đi vào hoạt động đều đặn, có hiệu quả. Sự lãnh đạo
của Đảng được tăng cường trên mọi địa bàn, các ban chuyên môn của Đảng bộ
được xây dựng, kiện toàn làm tăng thêm sức mạnh lãnh đạo toàn diện của Đảng
bộ. Khắc phục tình trạng chênh lệch lớn về thành phần giai cấp trong Đảng.
Đảng bộ Tuyên Quang đã chú ý đào tạo, bồi dưỡng, gây dựng hạt nhân trung
kiên trong những người lao động nghèo khổ, dần đưa họ đến với Đảng. Sau 2
đợt phát động giảm tô (đợt 4 và đợt 5), 112 cốt cán ưu tú đã được kết nạp vào
Đảng ở nông thôn đã được cải biến rõ rệt, tăng cường được sức chiến đấu của
2
chi bộ, cải thiện mối quan hệ giữa Đảng với quần chúng .
Trước khi có chỉ thị tạm ngừng phát triển Đảng của Trung ương (1950),
3
vào những năm 1948, 1949,1950 do chạy theo chỉ tiêu, nghị quyết, nhiều cơ sở
kết nạp đảng viên một cách ồ ạt, gượng ép, coi nhẹ hoặc bỏ qua thử thách, lựa
chọn nghiêm túc, có nơi kết nạp "nhầm" những người không đủ tiêu chuẩn, tư
cách, thậm chí cả phần tử địa chủ phản động. Số lượng đảng viên tăng nhanh
không tương xứng với điều kiện công tác tổ chức, chỉnh đốn, bồi dưỡng..., làm
cho một bộ phận cán bộ, đảng viên nằm trong tình trạng "mù đảng" trở thành
nguyên nhân chính gây mất uy tín của Đảng. Vì thế, giai đoạn này Đảng bộ
Tuyên Quang đặt vấn đề giáo dục chính trị, tư tưởng, nâng cao trình độ văn hoá,
lý luận, lập trường giai cấp cho cán bộ, đảng viên, là vấn đề trọng tâm của công
tác xây dựng Đảng. "Đề án xây dựng Đảng" của Tỉnh uỷ năm 1951 nhấn mạnh:
"Tóm lại, xét sự quan trọng của vấn đề và thi hành chủ trương của trên, năm nay
chủ trương đào tạo cán bộ của Tỉnh uỷ không những chỉ chú trọng đến việc tăng
số lượng cán bộ cho kịp với nhu cầu của Đảng bộ mà phải đặc biệt chú ý đào tạo
cán bộ công nông đi đôi với việc cải hoá cán bộ trí thức và đẩy mạnh phong trào
học tập lý luận để tăng chất lượng cán bộ". Năm 1952, tỉnh đã cử 5 đồng chí đi
1 . Báo cáo tổng kết mọi mặt năm 1951, số 002/BC-TQ của Ban Chấp hành Tỉnh uỷ Tuyên Quang.
2 Báo cáo công tác năm 1954 của Tỉnh uỷ Tuyên Quang, số 21/VP-TQ, ngày 11-1-1955.
3 . So với năm 1949, tỷ lệ phát triển đảng viên năm 1950, tăng 31%.
73