Page 91 - Tuyên Quang trong cách mạng tháng Tám
P. 91

Tất cả thuyền bè xuôi ngược dòng sông ''giới tuyến'' đều có cả hai thứ giấy

                     thông hành. Khi bờ bên hữu gọi vào xem giấy, họ đưa  giấy của Nhật và ngụy
                     quyền ra . Khi bờ bên tả gọi vào xem giấy, họ đưa những tờ thông hành của cách
                     mạng, dấu son đỏ chót. Bao giờ cũng vậy, mỗi khi ghé vào bờ bên tả ngạn, các
                     thuyền bè đều tỏ ra rất vui vẻ. Đã có nhiều người, khi cầm giấy thông hành bước

                     lên bờ để đưa cho ''các đồng chí Giải phóng'', lại còn đem theo cả ..những sách báo
                     truyền đơn của Đảng ta để đem về xuôi phân phát cho bà con quen thuộc…
                           Bến Bình Ca do đó đã trở thành cửa ngõ của chiến khu và các đầu mối
                     giao thông liên lạc từ dưới xuôi lên cũng dần dần chuyển qua con đường Tuyên

                     Quang, qua cái cửa này để vào căn cứ địa.

                                                                     *
                                                                   *   *


                           Sang tháng 6-1945, lại thêm mấy sự kiện trọng đại nữa xảy ra. Chúng tôi
                     được tin một cuộc hội nghị cán bộ Trung ương do Bác triệu tập đã quyết định
                     thống  nhất  các  phân  khu  thuộc  sáu  tỉnh  Cao  Bằng,  Lạng  Sơn,  Bắc  Cạn,  Thái

                     Nguyên, Tuyên Quang, Hà Giang thành lập Khu giải phóng đặt trực tiếp dưới sự
                     lãnh đạo của Trung ương và sự chỉ huy của một Ủy ban chỉ huy lâm thời. Cũng
                     trong hội nghị này quân đội thống nhất (Cứu quốc quân và Việt Nam tuyên truyền
                     giải phóng quân) được chính thức mang tên Việt Nam giải phóng quân.

                           Đồng chí Võ Nguyên Giáp từ Cao - Bắc - Lang sang Kim Quan Thượng
                     bàn với chúng tôi về việc chọn khu trung tâm của Khu giải phóng. Sau khi trao
                     đổi, chúng tôi cùng nhất trí nhận định vùng Ao Búc, Thanh La cũng như Tân
                     Trào đều là nơi cơ sở vững. Tuy nhiên, nhìn vào địa hình thì thấy xã Tân Trào

                     (tên cũ là Kim Long) lại có phần thuận lợi cho việc giao thông, liên lạc chỉ đạo
                     phong trào hơn. Đây là nơi dễ cơ động, tiến lên, lui xuống, sang trái, sang phải
                     đều có thể đi cả bốn hướng. Đường liên lạc về xuôi cũng rất thuận lợi.
                           Do đó Tân Trào đã được quyết định chọn làm khu trung tâm của căn cứ

                     địa. Quyết định ấy đã làm cho không những cán bộ, đảng viên mà cả nhiều cơ sở
                     cứu quốc trong vùng đều vô cùng hân hoan, phấn khởi. Và đây cũng là một vinh
                     dự lớn lao cho phân khu Nguyễn Huệ nhỏ bé và gian khổ trước đây.
                           Tân Trào là nơi địa thế đẹp không những theo con mắt quân sự, mà còn

                     đẹp về cả thiên nhiên. Từ phía ngoài đường cái đá, từ châu lỵ Tự Do đi vào, chỉ
                     có một con đường mòn duy nhất vượt qua những khu rừng rậm, vòng qua xã
                     Thanh La, qua Hồng Thái rồi mới vào được tới cánh đồng Tân Trào. Và từ Tân
                     Trào muốn sang Chợ Chu (Định Hóa, Thái Nguyên) cũng chỉ có một con đường

                     mòn duy nhất vượt qua đèo Chắn để đi ra. Chung quanh xã Tân Trào, rừng tre
                     rừng nứa rất xanh tươi, khác hẳn với những khu rừng cằn cỗi ở những vùng
                     ngoài. Đứng từ Tân Trào, gần hai gốc đa lớn ở giữa làng, nhìn về phía bắc thấy


                                                                  91
   86   87   88   89   90   91   92   93   94   95   96