Page 88 - Tuyên Quang trong cách mạng tháng Tám
P. 88

nghe  thấy  tiếng  súng.  Tờ  mờ  sáng  hôm  sau  mới  thấy  rộ  lên  nhiều  đợt  súng

                     trường và súng máy. Sau đó lại im bặt. Khoảng mười giờ một đồng chí giao
                     thông liên lạc cưỡi ngựa phóng về như tên bắn. Chúng tôi được báo cáo: đêm
                     hôm qua, quân ta bí mật bao vây đến sáng mới bắt đầu nổ súng. Theo kế hoạch
                     đã vạch sẵn, anh em lại vừa bắn vừa hô khẩu hiệu vận động binh lính địch. Trên

                     đồn, bọn Tâm, Chung một mặt ra sức chống đỡ, một mặt cho bắc loa lên lô cốt
                     đề nghị xin điều đình…
                           Sau khi trao đổi, chúng tôi bèn dặn dò kế hoạch cho đồng chí giao thông.
                     Công việc chiến đấu ở ngoài đồn lại tiếp tục. Ta tuyên bố dứt khoát: đồng ý điều

                     đình nhưng ra điều kiện: phải mở cổng đồn để cho một bộ phận quân cách mạng
                     tiến vào nhằm bảo vệ cho cán bộ chỉ huy trong lúc đàm phán.
                           Bọn Tâm, Chung lưỡng lự. Bên ta nói tiếp: để tránh sự xung đột lại có thể
                     nổ ra, quân hai bên sẽ bố trí xen kẽ với nhau. Một lúc sau, bọn Tâm, Chung cho

                     mở cổng đồn. Thế là đồng chí Tạ Xuân Thu cùng đồng chí Phúc Quyền và một
                     số chiến sĩ đem tiểu liên bảo vệ đàng hoàng tiến lên trước, một trung đội tiến
                     theo sau. Theo đúng kế hoạch đã định sẵn, các chiến sĩ ta vừa bước vào đồn đã
                     niềm nở trò chuyện với binh lính địch để tuyên truyền, giải thích các chính sách

                     của Mặt trận. Vốn đã dao động sẵn, lại vừa bị uy hiếp dữ dội sau đợt tấn công
                     xung phong vừa qua, tất cả binh lính đều không còn tinh thần chiến đấu nữa. Họ
                     lễ phép vâng dạ và chăm chú lắng nghe.
                           Trong lúc các chiến sĩ ta tiếp tục vận động binh lính địch thì hai đồng chí

                     Tạ Xuân Thu, Phúc Quyền đã bước tới bãi cỏ rộng trước ngôi nhà gạch lớn. Hai
                     tên Chung, Tâm mời các đồng chí chỉ huy của ta cùng ngồi xuống bãi cỏ để trao
                     đổi ý  kiến. Có  ý tứ sẵn, đồng  chí  Tạ  Xuân Thu tháo túi tài  liệu  trên vai  đặt
                     xuống chân đồng chí Vân Bút, người chiến sĩ đeo tiểu liên đi bảo vệ đứng ở phía

                     sau rồi mới tiến lên mấy bước ngồi xuống đối diện với bọn Tâm, Chung. Quả
                     như chúng tôi đã dự đoán, bọn Tâm, Chung xin điều đình mục đích chính là để
                     tìm cách dụ dỗ, mua chuộc ta, chứ không phải thực tâm đầu hàng cách mạng.
                     Bắt vào chuyện, hai tên Đại Việt chó săn ấy lại leo lẻo nói ngay đến chuyện ''da

                     vàng… Đại Đông Á…''. Chúng hết lời quảng cáo cho cái đường lối ôm chân đế
                     quốc, phát xít của chúng. Cuối cùng, bỉ ổi và trơ trẽn hơn nữa, tên Chung nhắm
                     nháy hai con mắt, trịnh trọng tuyên bố: "Nếu ông (chỉ đồng chí Thu) đồng ý vui
                     lòng hợp tác với chúng tôi thì xin bảo đảm cái chức tỉnh trưởng Tuyên Quang

                     quyết sẽ về tay ông!''.
                           Nghe lộn tiết, nhưng đồng chí Thu vẫn cười nhạt, và đến lượt mình, đồng
                     chí ôn tồn giải thích, tuyên truyền tất cả những nét lớn về đường lối của Đảng và
                     Mặt trận Việt Minh. Miệng nói, mắt đồng chí không quên quan sát thái độ của hai

                     tên Đại Việt. Đồng chí thất vọng: không những hai bộ mặt nhẵn thín ấy trơ ra, mà
                     lại còn tỏ vẻ giễu cợt, và sau đó lại có vẻ khác ý. Tên Chung lén mở bao súng sáu
                     bên sườn. Không để cho bọn chúng có thể hành động trước, mượn cớ lấy một tài


                                                                  88
   83   84   85   86   87   88   89   90   91   92   93