Page 93 - Tuyên Quang trong cách mạng tháng Tám
P. 93
dòng suối lớn êm đềm chảy giữa hai bờ lau, sậy. Có lẽ cũng giống như Kim
Long, nhân dân ở đây từ lâu đã tự hào về phong cảnh đẹp của quê hương mình,
đồng thời cũng đã từ lâu mơ ước một cuộc đời tươi sáng hạnh phúc hơn, cho nên
đã có hai vế câu đối khắc ở cột đình:
Để giang tả bão linh nguyên hội
Ngọc tỉnh hữu triều thụy khí chung.
Tạm lược dịch:
Dòng sông Đáy bao bọc bên trái chẳng khác gì một nguồn linh thiêng tụ
hội lại, còn bên phải có giếng Ngọc Châu, tự như có khí đẹp chung đúc về.
Có đồng chí cán bộ biết chữ Hán dịch lại hai vế câu đối ấy cho tôi nghe và
mỉm cười nói vui:
- Có lẽ nhân dân ở đây đã tiên đoán được từ lâu là sẽ có ngày ngôi đình
này được chọn làm nơi để tiếp đón người chiến sĩ vĩ đại, vị cứu tinh của dân tộc
mình về xây dựng thủ đô cách mạng, nên mới có hai vế câu đối đẹp đẽ, hàm xúc
đến như thế!
Riêng tôi, đứng trước đình Hồng Thái, nhìn về những chòm núi trùng điệp,
xanh mờ phía xa, tôi còn nhớ tới bản Pài. Bản Pài cũng thuộc địa phận của Hồng
Thái, theo đường chim bay không xa ngôi đình này quá mười cây số. Lịch sử
như đã vô tình làm một công việc đối chiếu và so sánh có ý nghĩa. Cũng trên
khu vực này cách đây có hơn nửa năm trời, đoàn mười hai người chúng tôi còn
bị vây hãm nguy khốn ở những mỏm núi kia. Bây giờ chúng tôi đã xuống được
tới làng bản, ra tới đây công khai, long trọng tổ chức đón tiếp lãnh tụ của dân
tộc, của giai cấp trở về chỉ đạo cách mạng cả nước.
….
Bác đã không đi theo con đường do chúng tôi đề nghị, mà đi theo một con
đường khác: con đường Nam tiến do Bác đã vạch ra trước đây cho đội Việt Nam
tuyên truyền Giải phóng quân từ hồi đầu mới xây dựng.
Chúng tôi không phải mong đợi lâu, ngay hôm sau đã có tin báo: thượng
cấp về tới ngoài đầu dốc. Tất cả chúng tôi mừng rỡ, vội vã chạy ra. Trước mặt
chúng tôi là một đoàn trên mười người ăn vận khác nhau, trong đó có cả đồng
chí Võ Nguyên Giáp. Đi đầu đoàn người là một đồng chí đã có tuổi, mặc áo
chàm, dáng người mảnh dẻ, khuôn mặt xương xương, nước da rám nắng, chòm
râu đen nhánh, lưa thưa. Đồng chí bước đi thoăn thoắt, chiếc mũ dạ đen đội đầu,
mảnh khăn mặt trắng vắt vai, tay cầm một chiếc gậy nhỏ. Mới thoạt nom, chúng
tôi cũng đã có thể biết ngay đó là người mà chúng tôi đã từ lâu mong đợi. Bác
tới gần, cặp mắt sáng đẹp tuyệt vời nhìn thẳng vào chúng tôi, và cũng ngay từ
giây phút ấy đã chiếm hết tâm hồn chúng tôi làm cho chúng tôi muốn cầm chặt
lấy bàn tay của Người mà thốt lên tất cả những lời kính yêu thiết tha, tin tưởng
không bờ không bến.
93