Page 96 - Tuyên Quang trong cách mạng tháng Tám
P. 96

Vì chung cơ hội đang chờ

                                                   Tháng tư vừa thấy Cụ Hồ về đây.
                                                       Thật là gặp hội rồng mây
                                                Cùng nhau theo Cụ đánh Tây diệt thù
                                                 Lập trường ''Quân chính'' chiến khu

                                                 Cùng nhau lấy máu trả thù mới cam
                                                      Cụ Hồ người thật đảm đang
                                           "Truyền thanh tuyến điện'' Cụ mang trong mình
                                                      Tháng tư Cụ mới khởi hành

                                           ''Truyền thanh'', nghe nói rành rành chẳng sai
                                                      Ngoại giao Cụ thật anh tài
                                                 Nội trị thật cũng chẳng ai sánh cùng
                                                                    …

                           Trong bài vè có câu "Lập trường Quân chính chiến khu''. Trường Quân
                     chính ấy là Trường Quân chính kháng Nhật theo chỉ thị của Bác đã được thành
                     lập ở Khuổi Kịch, tại Tân Trào. Bác chăm lo đủ mọi mặt công tác cách mạng,
                     nhưng đặc biệt là việc đào tạo cán bộ. Trước đây, khi còn bôn ba hải ngoại, một

                     tay Bác đào tạo nên biết bao cán bộ quý cho cách mạng nước nhà. Cũng như
                     phần đông các đồng chí Trung ương của Đảng ta đều là những người do tay Bác
                     dìu dắt. Tới nay cách mạng đang ở giai đoạn phát triển cao nhất, cán bộ có bao
                     nhiêu cũng còn là thiếu. Bác luôn luôn nhắc lại câu nói  của Xtalin: "Cán bộ

                     quyết định hết thảy''.
                           Trong gian nhà lá đơn sơ bên rừng Nà Lừa, Bác đã trải qua những ngày
                     thật  thiếu  thốn,  gian  khổ.  Nhưng  tinh  thần  làm  việc  và  nghị  lực  thì  thật  phi
                     thường. Trong những giờ phút hết sức mệt nhọc, nguy kịch ấy Bác vẫn giữ vững

                     được trí tuệ rất sáng suốt minh mẫn. Bác ân cần dặn dò từng việc lớn và truyền
                     lại cho các đồng chí của Đảng ta tấm lòng kiên quyết lớn lao của mình đối với
                     sự nghiệp giải phóng Tổ quốc, trong việc nắm lấy thời cơ để hành động. Trong
                     những ngày ấy, gần như cả thủ đô cách mạng lo lắng, âu sầu. Không những cán

                     bộ, đảng viên mà cả những quần chúng cứu quốc khi biết tin ''Đồng chí Già'' đau
                     yếu, ai nấy đều cảm thấy lòng mình trĩu nặng. Thuốc men thiếu thốn, các cụ già,
                     các quần chúng Cứu quốc trong làng bảo nhau đi tìm kiếm thuốc bằng lá, rễ cây
                     về để đưa cho ''Đồng chí Già'' sắc uống. Có một người ra tận ngoài sông Đáy tìm

                     bắt được một con ba ba, đem ra lán cắt tiết hòa rượu để làm thuốc mời Bác.
                           Sau đó ít lâu cơn bệnh của Bác lui dần. Bầu trời Tân Trào cũng như dần
                     dần quang sạch mây đen. Tất cả chúng tôi đều thờ trút ra, mừng vui khôn tả.



                                                                     *
                                                                   *   *


                                                                  96
   91   92   93   94   95   96   97   98   99   100   101