Page 97 - Tuyên Quang trong cách mạng tháng Tám
P. 97

Bọn Nhật đã mấy lần kéo quân lồng lộn vượt sông Lô đánh sang Khu giải
                     phóng  nhưng  đều  bị  thất  bại."Chiến  khu''  đã  trở  thành  một  hình  ảnh  khủng
                     khiếp đối với bọn chúng. Trên mỗi tấc đất của chiến khu hình như đều có một
                     cạm bẫy. Sau mỗi gốc cây, mô đá của chiến khu hình như đều có một người du

                     kích đã nấp sẵn, chĩa súng kíp hoặc cung nỏ… Cuối tháng 6, tập trung được lực
                     lượng lớn gấp bội những lần trước, bọn phát xít Phù Tang mới lại đến tấn công
                     vào đất thánh của cách mạng. Hướng tấn công chính của chúng nhằm thẳng Tân
                     Trào, Hồng Thái…

                           Năm trăm binh lính, sĩ quan địch cùng hàng chục lừa ngựa, xe cộ rầm rầm, rộ
                     rộ vượt qua Bình Ca, tiến theo đường cái lớn vào tới châu Tự Do rồi tiến sâu vào
                     Thanh La… Chúng tôi ở trong cơ quan đã được báo tin khá kịp thời về cuộc hành
                     binh này của địch, không những thế còn nắm chắc được từng bước đi của chúng.

                     Tuy nhiên lúc đó lực lượng chiến đấu ở cơ quan chỉ còn có hai mươi đồng chí do
                     đồng chí Môn trực tiếp phụ trách. Tất cả các đơn vị khác đều đã tung đi bốn phía để
                     tiến hành cướp chính quyền và củng cố chính quyền cách mạng.
                           Hai mươi chiến sĩ cách mạng đương đầu với năm trăm địch. Sự chênh lệch

                     quả là quá to lớn. Chúng tôi biết lúc này giao thông đi gọi các đơn vị về cũng
                     không tài nào kịp. Không có gì lo cho bằng việc bảo vệ an toàn cơ quan chỉ đạo
                     và bảo vệ Bác. Nghe tiếng súng giặc ùng oàng nổ mỗi lúc một gần, ruột chúng
                     tôi nóng như lửa đốt. Tôi viết vội mấy dòng đưa cho đồng chí giao thông riêng

                     chạy hỏa tốc tới nơi Bác ở, đề nghị Bác chuyển vào trong núi sâu hơn nữa. Đang
                     lúc chờ đợi, thì Bác nhắn ra: Địch không thể vào được tới dây nếu ta quyết tâm
                     chiến đấu và biết tổ chức đánh chặn chúng lại, mặc dầu lực lượng ta rất nhỏ, Bác
                     không chuyển vị trí.

                           Chấp hành chỉ thị của Bác, chúng tôi cùng thảo luận và quyết tâm chia anh
                     em làm hai cánh rồi nhanh chóng tiến ra phục kích, đón trước trên con đường
                                           1
                     mòn gần đèo Chắn  mà chúng tôi phán đoán nhất định bọn Nhật thế nào cũng
                     phải đi qua để tiến vào Thanh La, Tân Trào. Quả nhiên, chỉ một lúc sau chúng

                     tôi đã thấy quân thù hùng hổ kéo tới. Chúng tôi chủ trương không cho các trạm
                     gác phía ngoài nổ súng. Bọn Nhật kéo qua mấy bản đều hoàn toàn bình yên vô
                     sự. Nhân dân đã tản cả vào rừng. Du kích quân cũng đã rút đi đâu mất hết. Bọn
                     Nhật, lúc đầu còn dè dặt, sau chủ quan dần. Cho đến khi kéo vào đến gần trận

                     địa phục kích, càng yên trí quân cách mạng đã bỏ chạy, chúng đi không còn ra
                     đội hình chiến  đấu gì nữa. Sĩ quan, binh  lính địch ùn  lại từng quãng, dương
                     dương tự đắc, thỉnh thoảng lại bắn sang bụi rậm bên tả một phát, bắn sang khe
                     suối bên hữu một băng súng máy.






                     1  Thuộc xã Minh Thanh, huyện Sơn Dương
                                                                  97
   92   93   94   95   96   97   98   99   100   101   102