Page 101 - Tuyên Quang trong cách mạng tháng Tám
P. 101

ở một xóm hẻo lánh. Ở đây, đồng bào chỉ biết có Đoàn thể, ngoài ra không biết

                     có chính quyền nào cả.
                           Ngoặt một cái vách đá, nhảy qua con mương, đồng chí giao thông chỉ: Tân
                     Trào đấy!
                           Một đám ruộng, một chòm đa, một nóc đình lá bên bờ suối. Anh em ngơ

                     ngác, nhìn cảnh chiến khu.
                           Bỗng có tiếng chuông điện thoại lách tách trong một nóc nhà sùm sụp.
                     Cũng một tự vệ đi ra, khác ở chỗ là tay anh cầm khẩu tiểu liên. Hai nách hai
                     súng ngắn, đồng chí cán bộ ra tiếp. Té ra là người quen. Tay bắt mặt mừng. Rồi

                     như nghe theo một mật hiệu, tất cả mọi người trong đoàn đi với nhau hàng tháng
                     vẫn như không biết tên nhau, lúc này ôm lấy nhau, tươi cười hớn hở, thở cái
                     không khí chiến khu, không khí tự do, hương vị mà từ cha sinh mẹ đẻ đến bây
                     giờ mới được nếm là lần đầu.

                           Mỗi tốp về một nhà nghỉ. Quái một cái là có một câu mà người này cũng
                     muốn hỏi người kia, mà không ai dám nói ra. Cuối cùng cũng đến hỏi nhỏ nhau:
                     "Ông Nguyễn Ái Quốc đâu?". Không ai biết. Tay thành thạo nhất cũng chỉ biết
                     là đây có một Ông Cụ, gọi là Cụ Hồ thôi.


                                                                     *
                                                                   *    *


                           Lệnh tổng khởi nghĩa ban ra.
                           Độ nọ, nóng lên chiến khu. Hôm nay thì ai cũng bồn chồn, muốn ra về
                     ngay tức khắc.
                           Nhưng phải ráo riết chuẩn bị "Quốc dân đại hội''.


                                                                     *
                                                                   *    *


                           Sớm hôm họp, mọi người tề tựu ở gốc đa để tiễn bộ đội ra giải phóng Thái
                     Nguyên.
                           Đồng chí Võ Nguyên Giáp duyệt đoàn quân, các đại biểu phát biểu lời
                     chúc mừng thắng lợi. Bộ đội chào cờ, tuyên thệ. Nhìn lên lá cờ đỏ sao vàng cao

                     vút, nghe lời thề hình như phát ra từ đáy lòng mỗi người, từ tim gan của bao
                     nhiêu người đau khổ, bao nhiêu anh hùng liệt sĩ của dân tộc.
                           Sướng nhất là mấy anh thanh niên mới lên đã được vác súng đi thử lửa ngay.
                     Đoàn quân nhằm hướng mặt trời tiến, các đại biểu trông theo rồi ra đình họp.

                                                                     *
                                                                  *      *




                                                                101
   96   97   98   99   100   101   102   103   104   105   106