Page 90 - Tuyên Quang trong cách mạng tháng Tám
P. 90

Niềm phấn khởi, tin tưởng của chúng tôi càng tăng lên gấp bội. Các hoạt

                     động trong phân khu chúng tôi cũng từ đó dồn dập, mãnh liệt hơn. Ngày 15 -5-
                     1945, Giải phóng quân của chúng ta đã cùng nhân dân cướp chính quyền ở chợ
                     Ngọc, bắt sống được tên Tá khét tiếng gian ác ở đó, tước toàn bộ khí giới của
                     lính bảo an. Ngày 18-5-1945, Giải phóng quân cùng nhân dân khởi nghĩa rầm rộ

                     ở phía Yên Bình. Ngày 22-5-1945, Ủy ban nhân dân lâm thời phủ Toàn Thắng
                     được thành lập (bao gồm một số xã thuộc huyện Yên Sơn cũ và huyện Đoan
                     Hùng-Phú Thọ). Về phía nam Tuyên Quang, một đơn vị Giải phóng quân cũng
                     đã vào đồn điền " Roay đề Ba"(của thực dân Pháp) thu được khá nhiều thóc,

                     phân phát  cho dân  nghèo, sau đó tiến  xuống  chiếm  huyện  Phù  Ninh. Tên  tri
                     huyện ở đây khiếp sợ quá không dám kháng cự, xin hàng ngay, Ủy ban nhân dân
                     lâm  thời  châu  Kháng  Địch  (bao gồm  một số xã thuộc  huyện  Yên  Sơn  cũ  và
                     huyện Lập Thạch- Vĩnh Phúc) cũng được thành lập.

                           Cho tới đầu tháng sau (1945) thì chính quyền mới của ta đã có ở khắp tỉnh
                     Tuyên Quang (trừ thị xã) và nhiều châu, phủ, huyện thuộc mấy tỉnh lân cận: Bắc
                     Kạn, Thái Nguyên, Vĩnh Phúc, Phú Thọ… Một vùng từ Chiêm Hóa xuống tới
                     Bình Ca, Phan Lương, Lập Thạch, từ bờ sông Lô chạy sang tới Đại Từ, Định

                     Hóa, Chợ Chu… đã được hoàn toàn giải phóng, trở thành một vùng căn cứ cách
                     mạng mênh mông, vững chắc! Cờ đỏ sao vàng bay khắp núi rừng, đồng ruộng,
                     bản làng, thị trấn. Nhân dân ta hân hoan sống trong không khí tự do trong lành
                     dưới một chế độ mới mẻ đầy hạnh phúc và công lý. Tuy chưa tổng khởi nghĩa

                     cướp chính quyền trên cả nước, nhưng ở đây đã có hình ảnh của một quốc gia
                     độc lập dân chủ thu hẹp lại. Dòng sông Lô trong xanh, tươi đẹp đã trở thành một
                     ranh giới phân chia vùng giải phóng (hoặc nói một cách khác là: "Chiến khu''…)
                     với vùng còn bị nằm dưới ách thống trị của Nhật và bè lũ chó săn, bù nhìn mới.

                     Trên cái ranh giới thiên nhiên tạm thời ấy, cả hai bên cách mạng và bù nhìn,
                     phát xít đều kiểm soát. Bọn bù nhìn, phát xít kiểm soát bờ bên hữu ngạn, quân
                     cách mạng bờ bên tả ngạn. Gần như đối diện nhau. Nếu bờ bên hữu có những
                     chòi canh, trạm thu thuế, soát giấy tờ của địch, thì bờ bên này cũng có những

                     vọng gác, kiểm soát của các đồng chí Giải phóng quân, mà nhân dân ta hồi đó
                     vẫn quan gọi bằng những tên thân thuộc ''bộ đội ông Chì'', ''bộ đội ông Phóng'',
                     ''bộ đội ông Môn''…
                           Những vọng gác và kiểm soát ấy hầu như bố trí công khai. Nhiều nơi anh

                     em kéo cả cờ đỏ sao vàng lên. Bọn địch  căm tức đến điên cuồng, chỉ những
                     muốn vượt sông tiến sang. Nhưng quân cách mạng không còn là những đội du
                     kích nhỏ yếu như trước nữa, giờ đây đã hiển nhiên lớn lên thành một đội quân
                     mạnh mẽ: Giải phóng quân Việt Nam. Đã có nhiều lần bọn Nhật tiến sang ''đất

                     Thánh'' của  cách  mạng nhưng  đều bị thiệt  hại nặng nề  khi  ở  Bình  Ca, khi  ở
                     Thiện Kế… nên đành phải rút chạy.




                                                                  90
   85   86   87   88   89   90   91   92   93   94   95