Page 89 - Tuyên Quang trong cách mạng tháng Tám
P. 89

liệu quan trọng, đồng chí Tạ Xuân Thu đứng ngay dậy, quay về phía đồng chí

                     Vân Bút, cúi xuống đất nhặt cái túi da lên, rồi lừ mắt ra hiệu đề phòng, ứng phó.
                     Vân Bút hiểu ý khẽ nâng ngọn khẩu tiểu liên lên thì cũng vừa lúc đó tên Chung
                     giơ khẩu súng sáu chĩa vào đầu đồng chí Thu. Nhưng chậm rồi! Một băng tiểu
                     liên đã quét ngang. Tên Chung ngã vật ngửa, ôm chầm lấy ngực, chỉ còn kịp kêu

                     lên mấy tiếng ''hự hự''. Thế là đi đời một tên Việt gian phản bội, tráo trở. Tên Tâm
                     mặt trắng bệch, vội giơ cả hai tay lên trời, run bắn như gà bị cắt tiết.
                           Tất cả mọi việc chỉ xảy ra trong chớp mắt. Cũng trong lúc ấy, vừa nghe
                     thấy tiếng tiểu liên của đồng chí Vân Bút nổ thì tất cả các chiến sĩ ta đứng kèm

                     bên các binh lính địch cùng dõng dạc hô lớn: "Bọn chỉ huy của các anh lật lọng
                     đã  bị  tiêu  diệt  và  bắt  sống!  Hãy  đầu  hàng  mau  chóng!  Cách  mạng  sẽ  khoan
                     hồng. Ai muốn về với vợ con, cho về. Ai muốn đi theo cách mạng giải phóng
                     nước nhà, cho theo''!.

                           Được lời như cởi tấm lòng, tất cả binh lính địch đều chạy ra giữa sân nộp
                     khí giới, những người giữ kho, thì hớn hở chạy đi mở khóa. Chiến lợi phẩm
                     được khiêng ra. Có tới hàng mấy chục máy vô tuyến điện, điện thoại còn mới
                     tinh do bọn Tâm, Chung vừa mang về chưa kịp dùng, và hàng tấn đạn còn đóng

                     hòm, bỏ hộp, cùng trên bảy mươi khẩu súng các loại… Mười hai người trong
                     đám binh lính, xin tình nguyện đi theo quân cách mạng, hứa sẽ đem xương máu
                     của mình ra để chuộc lại lỗi cũ.
                           Ngay xẩm tối hôm ấy châu Tự Do lại nhộn nhịp, đèn đuốc tưng bừng, người

                     đi kẻ lại tấp nập. Ngày hôm sau một cuộc mít tinh lớn lại được tổ chức ngay tại
                     đầu châu lỵ. Lá cờ đỏ sao vàng bách thắng của nhân dân ta oai hùng phấp phới
                     trên đỉnh cột cao, lại bay lộng trong gió sớm, tỏa ánh hồng rực rỡ xuống khắp núi
                     rừng, đồng ruộng của châu Tự Do. Cũng từ ngày đó, châu Tự Do không còn bị

                     một tên đế quốc phát xít nào chiếm đóng, giày xéo như trước nữa.
                            Mấy  hôm  sau  để  khuếch  trương  chiến  quả  và  mở  rộng  thêm  Khu  giải
                     phóng, phân khu chúng tôi quyết định phái một số đơn vị đi cướp chính quyền ở
                     Chợ Chu, nơi mà cách đây sáu tháng đế quốc còn dùng để giam giữ chúng tôi.

                           …
                           Sau đó đồng chí Tạ Xuân Thu được trao nhiệm vụ cùng đồng chí Chì đưa
                     quân đi cướp chính quyền ở châu Chiêm Hóa (thuộc tỉnh Tuyên Quang). Vài
                     ngày sau, chúng tôi lại được báo cáo: bọn ngụy quân, ngụy quyền ở châu Nà

                     Hang cũng đã hoang mang đến tột độ, bỏ châu rút chạy về thị xã Tuyên Quang.
                     Đồng chí Lê Thùy lập tức được phái sang đó để lãnh đạo việc tiến hành thành
                     lập Ủy ban nhân dân lâm thời.
                           Như vậy cả một vùng phía Bắc sông Gâm đã được hoàn toàn giải phóng.


                                                                     *
                                                                   *    *


                                                                  89
   84   85   86   87   88   89   90   91   92   93   94