Page 62 - Tuyên Quang trong cách mạng tháng Tám
P. 62
Giải bố tôi về phủ, chúng đưa vào phòng hỏi cung ngay. Tên tri phủ Đèo
Văn Phú tưởng rằng bắt được bố tôi thì sẽ khai thác được nhiều tài liệu.
Nó làm ra vẻ như đã biết hết các cơ sở của ta, thoạt đầu nó đã doạ dẫm
ngay:
- Ông ở đâu về, cơ sở cách mạng của ông có những ai, chúng tôi biết cả
rồi. Chỉ cần ông tự thú trước.
Bố tôi thản nhiên trả lời tên Phú:
- Các ông muốn hỏi tôi thì trước hết phải trả 24 người, cho họ về ăn tết vì
họ không có tội tình gì.
Để dụ dỗ bố tôi khai ra, chúng buộc phải thả tất cả số người bị bắt, sau đó
tiếp tục tra hỏi bố tôi nhưng bố tôi không khai báo nửa lời. Tên tri phủ và bọn
tay sai chán không đạt được ý muốn. Căm tức trước thái độ kiên quyết ấy, chúng
trút sự giận dữ, tức tối vào bố tôi bằng những trận đòn tra tấn vô cùng dã man.
Suốt bao nhiêu ngày bị tra tấn liên tiếp chết đi sống lại nhiều lần, trước sau bố
tôi vấn giữ vững được khí tiết hiên gang của người cách mạng.
Tên tri phủ Đèo Văn Phú và quan thầy là thực dân Pháp càng tức tối trước
thái độ của bố tôi. Những trận tra tấn khác lại liên tiếp diễn ra, nhưng vẫn không
có hiệu lực gì trước ý chí kiên cường như sắt thép của người cách mạng. Không
đạt được ý muốn, bọn thống trị lại đưa bố tôi về nhà lao Tuyên Quang giam giữ,
chờ giải đi Hà-Nội.
Sau nhiều lần bị tra tấn, đánh đập tàn ác chịu đủ mọi cực hình, tuổi già
sức yếu dần bố tôi đã mất tại nhà lao Tuyên-Quang…
Bố tôi đã mất nhưng tấm gương đấu tranh không sự hy sinh, một lòng tận
tuỵ vì cách mạng, vì nhân dân vẫn khắc sâu mãi trong lòng người Dao chúng tôi.
Bà con dân tộc Ô-gang chúng tôi, tự hào đã có một người con kiên định bất khuất.
62