Page 67 - Tuyên Quang trong cách mạng tháng Tám
P. 67

Sau khi suy nghĩ, Bác đề nghị thêm hai chữ "Tuyên truyền" vào tên Đội

                     quân Giải phóng cho đúng với nhiệm vụ hiện tại của nó.
                            Chúng tôi được giao trách nhiệm điều động tất cả 34 đội viên và cán bộ
                     trong các đội vũ trang địa phương, hai khẩu súng thập, 10 khẩu súng trường vừa
                     giáp năm, giáp ba, vừa khai hậu và súng Tàu chế tạo, 14 khẩu súng kíp.

                            Thế là Đội Việt Nam Ttuyên truyền Giải phóng quân ra đời.
                            Như vậy, trong toàn khu Cao - Bắc - Lạng sẽ có ba hình thức tổ chức của
                     lực lượng vũ trang: Đội Việt Nam Tuyên truyền Giải phóng quân là đội chủ lực,
                     các châu có đội vũ trang của châu, tại xã có những đội tự vệ nửa vũ trang.

                            Chúng tôi hỏi Bác: "Đội tuyên truyền hoạt động theo kế hoạch của Liên
                     tỉnh, khi tới một địa phương thì quan hệ giữa đội chủ lực và lực lượng vũ trang
                     địa phương ra sao?".
                            Bác nói: "Thống nhất chỉ đạo cả chủ lực và điạ phương. Ba lực lượng ấy

                     đoàn kết phối hợp chặt chẽ với nhau. Đội ngũ chủ lực có nhiệm vụ dìu dắt giúp
                     đỡ các đội địa phương trưởng thành". Điều Bác nói, chính là phương châm xây
                     dựng lực lượng vũ trang của Đảng, chúng ta thực hiện trong suốt cuộc kháng
                     chiến lâu dài, gian khổ của toàn dân và đã thấy được hiệu lực vô cùng mạnh mẽ.

                            Anh em trong cơ quan mấy ngày trước đã nghe ngóng thấy Bác không
                     đồng ý với Nghị quyết phát động chiến tranh du kích của Liên tinh uỷ, kém phần
                     phấn khởi, lúc này được biết quyết định mới của Bác, vui hẳn lên.
                            Một buổi sớm tháng chạp, chúng tôi từ giã Bác trở về, Bác căn dặn chúng tôi

                     một lần nữa: "Nhớ bí mật: Ta ở đông, địch tưởng ta ở tây, Lai vô ảnh, khứ vô tung".
                            Trong đầu chúng tôi hiện lên một viễn cảnh huy hoàng và tương lai của
                     đội quân cách mạng, và thấy cần làm sao cho viễn cảnh đó sẽ trở thành sự thật
                     chứ không phải chỉ là một hình ảnh nằm trong ước mơ. Dọc đường, tôi nghĩ đến

                     những lời tuyên thệ Đội Quân Giải phóng sẽ đọc dưới cờ. Tôi nhớ đến những lời
                     thề danh dự của đội du kích Pháp chống phát xít Đức do Đảng Cộng sản Pháp
                     lãnh đạo.
                            Qua Hà Quảng, ghé vào gặp đội vũ trang châu để điều động một số đồng

                     chí theo kế hoạch đã định tại Pác Bó. Tại đây, chúng tôi gặp anh Hoàng Văn
                     Thái và một số học sinh quân mới từ Trung Quốc về nước. Những đồng chí
                     được điều động rất phần khởi. Anh em gặp nhau trong một khu rừng già. Chúng
                     tôi ngồi cả lên một phiến đá lớn và phẳng, dưới một vòm cây cổ thụ, nói chuyện.

                     Một đồng chí đi bắn mấy con khỉ, đem về làm thức ăn cho bữa liên hoan.
                            Số người đã hơi đông, đi cả đoàn không tiện, chúng tôi chia thành mấy
                     nhóm nhỏ cùng về Liên tỉnh.
                            Trong thời gian tiến hành công cuộc chuẩn bị vũ trang khởi nghĩa, Liên tỉnh

                     cũng đã nhìn thấy những khó khăn, khi nghe chúng tôi phổ biến lại quyết định của
                     cuộc họp tại Pác Bó, các đồng chí đều hoan nghênh và rất vui mừng. Chúng tôi
                     cùng Liên tỉnh uỷ trao đổi kế hoạch về việc điều động lực lượng. Liên tỉnh uỷ lập


                                                                  67
   62   63   64   65   66   67   68   69   70   71   72