Page 299 - Tuyên Quang trong cách mạng tháng Tám
P. 299

tôi đi gặp gỡ trò chuyện với một số bạn về cơ quan trước tôi. Trước hết tôi gặp

                     anh Ruyện và cụ Hoàng Minh Bàn đã già nhưng khoẻ mạnh, minh mẫn, hỏi ra là
                     anh ruột đồng chí Bộ trưởng. Tất cả vấn đề sinh hoạt phí, cơm áo gạo tiền do tổ
                     này phụ trách. Qua tổ nghiên cứu biên dịch, người đầu tiên tôi gặp là anh Đoàn
                     Hựu, một cán bộ rất giỏi anh Văn, đã một thời là giáo viên Anh văn ở Hà Nội.

                     Anh cùng anh Lê Kim Chung giỏi Pháp văn về Bộ Ngoại giao từ những ngày
                     đầu mới thành lập. Vừa mới từ xuôi lên trước tôi ít lâu, ở tổ này có anh Nguyễn
                     Duy Kinh, Nguyễn Danh Cao, Lê Sơn. Mấy anh này còn ít tuổi hơn tôi, thông
                     minh, lanh lẹn, hình như nằm trong dự kiến sẽ được đưa sang Trung Quốc hoặc

                     Liên Xô để đào tạo về ngoại giao cho sau này. Đặc biệt trong nhóm biên dịch
                     chữ Trung Quốc, có hai cụ vốn đã đỗ tú tài nho học xưa kia, thường được gọi là
                     "Cụ Tú". Hai cụ chuyên dịch các tư liệu chữ Trung Quốc sang chữ Quốc ngữ để
                     làm tài liệu nghiên cứu, tham khảo. Không biết các cụ đã bắt đầu dịch từ bao

                     giờ, nhưng đến lúc này, đã dịch gần xong cuốn về kỹ thuật ngoại giao Liên Xô
                     bằng chữ Trung Quốc của tác giả Vichynski. Cuốn sách này vốn bằng tiếng Nga
                     được Trung Quốc dịch và xuất bản ở Bắc Kinh. Theo anh em nói cho biết, đây
                     là sáng kiến và chỉ thị của Bộ trưởng Hoàng Minh Giám, dịch cuốn này ra tiếng

                     Việt để cán bộ ta nghiên cứu, học tập về nghiệp vụ ngoại giao.
                            Tôi mới lên nhận công tác, được bố trí vào tổ tuyên truyền báo chí mới
                     hình thành trong đó có các anh Nguyễn Bá Chính, Vũ Bội Quỳnh, anh La Côn,
                     người khá tiếng Pháp, người thạo tiếng Anh, tất cả đều là cựu sinh viên Đại học

                     ở Hà Nội.
                            Theo quyết định của Bộ trưởng và theo kế hoạch của Văn phòng Bộ được
                     Bộ trưởng thông qua, chúng tôi phải khẩn trương bắt tay chuẩn bị mấy việc về
                     công tác tuyên truyền ở trong nước và cho việc tổ chức kỷ niệm lần thứ nhất

                     "Ngày thắng lợi ngoại giao 18 tháng Giêng năm 1950" vào đầu năm 1951:
                            1. Sưu tầm, biên soạn tài liệu giới thiệu sơ lược những nét chính về Liên
                     Xô, Trung Quốc và các nước Dân chủ Nhân dân vừa công nhận và đặt quan hệ
                     ngoại giao với nước ta kể cả mẫu quốc kỳ quốc ca của những nước này  để ra

                     cung cấp về các tỉnh.
                            2. Liên hệ với cơ quan đại diện của ta ở nước ngoài, cụ thể là BăngKok và
                     Rangoon, yêu cầu sưu tầm và gửi về Bộ những tư liệu và hình ảnh về đất nước
                     và con người của các nước nói trên để chuẩn bị tổ chức triển lãm vào đầu năm

                     1951. Trước mắt, tổ chức một cuộc thi thơ ca ngợi "Thắng lợi ngoại giao" trong
                     cả nước, đã kết thúc vào cuối năm và công bố kết quả vào đầu năm tới.
                            Trong  hoàn  cảnh  "hai  bàn  tay  trắng"  ở  giữa  rừng  Tuyên  Quang,  liệu
                     chúng tôi xoay sở ra sao? rất khó nhưng cũng rất phấn khởi, mọi người cùng

                     nhau bàn bạc, bắt tay ngay vào việc.
                            Tôi được phân công chuyên trách việc tổ chức thi thơ, Anh Nguyễn Bá
                     Chính nhận chuyên trách việc chuẩn bị tổ chức triển lãm. Bắt đầu làm việc, tôi


                                                                299
   294   295   296   297   298   299   300   301   302   303   304