Page 259 - Tuyên Quang trong cách mạng tháng Tám
P. 259

hội, rồi quay tiếp Đại hội Liên Việt toàn quốc. Quay xong hai Đại hội, thì Lê

                     Minh Hiền, Diệp Minh Châu và tôi được lệnh đi về nhà Bác Hồ ở. Sắp được gặp
                     Bác, còn gì vui sướng hơn!
                            Nhà Bác nhỏ như cái chòi đuổi chim ở đồng bằng sông Cửu Long. Khi
                     chưa đến, tôi cứ tưởng tượng nhà Bác lớn lắm. Chừng đến rồi chúng tôi nhìn cái

                     nhà với con mắt chớp chớp, nước mắt muốn trào ra. Trước đây, Bác nằm trên
                     gác nhà sàn, có một con chó nằm dưới đất, con chó bị cọp bắt đi, nên Trung
                     ương mới cho làm hàng rào bằng tre đan chéo. Có lần Bác ngủ, một con rắn to
                     tới nằm bên, Bác thức, thấy rắn liền ra chỗ khác ngủ, rồi Bác nói với anh em bảo

                     vệ: "Rắn cũng như người, cũng thèm hơi ấm đó mà".
                            Trở lại chuyện quay phim Đại hội Đảng. Ánh sáng được cung cấp nhờ
                     điện máy nổ, đôi lúc máy không nổ thì trong hội trường tối hắn, vì hội trường
                     nằm dưới vòm cây rất to, che kín cả nóc nhà. Lúc đại tướng Võ Nguyên Giáp từ

                     mặt trận Trung du về phát biểu thì không có ánh sáng đèn, tối âm âm. Biết rằng
                     quay khó có hình đẹp, nhưng tôi vẫn quay. Tại Đại hội lúc đó chỉ có một máy
                     quay phim với 50 cuộn phim, tôi rất cẩn thận vì sợ hư nên không để cho một ai
                     xen vào, quay một đoạn nào.

                            Như trên tôi đã kể, sau Đại hội tôi được phân công quay phim sinh hoạt
                     của Bác Hồ, anh Đinh Đăng Định thì chụp ảnh Bác, còn anh Diệp Minh Châu vẽ
                     Bác. Buổi sáng Bác tập thể dục, Bác đi những đường võ Thái cực quyền và dạy
                     chúng tôi thế đánh. Bác bảo anh Lê Minh Hiền ra làm mẫu đóng vai đối phương

                     đánh để Bác đỡ. Bác gạt anh Hiền ngã lăn mấy lần. Tôi đã quay được những
                     đoạn phim này, hiện còn nguyên, không hỏng.
                            Có lần, tôi được theo Bác đi thanh tra dân công đẵn cây làm tà vẹt đường
                     sắt và thanh tra các  kho vũ khí ở vùng núi. Có đoạn đường, ô tô phải đi đêm đến

                     1, 2 giờ sáng mới đến chỗ nghỉ. Hửng sáng, thì Bác đã thức hồi nào. Chúng tôi
                     vội rửa mặt rồi chạy đi ngay, thì đã thấy có nhiều người quây vòng tròn quanh
                     Bác nghe Bác giảng bài chính trị rồi, Bác giảng hay pha trò, không ai nín cười
                     được. Tới tỉnh Cao Bằng, địa phương đãi cơm, thức ăn có nhiều đồ hộp chiến lợi

                     phẩm. Bác tự chia mâm cơm làm hai, phân nửa ăn buổi sáng, cắt nửa ăn buổi
                     chiều. Bác bảo: đây là chiến lợi phẩm, là xương máu của chiến sỹ, chớ nên ăn
                     nhiều. Cứ thế, ngày Bác gọi chúng tôi đến để giảng bài, đêm thì đi. Anh cần vụ
                     chuẩn bị thức ăn khuya, gồm có cơm nếp với đường cát, muối mè (vừng). Có

                     lần, ăn xong tôi đi tìm suối để có nước rửa tay. Không gặp suối, tôi rửa tay trên
                     đọt cỏ dính nước sương. Tôi chạy lại khoe với Bác: Cháu rửa tay bằng nước
                     sương trên ngọn cỏ. Bác bảo Bác rửa tay cũng như vậy, nhưng bằng sương ở
                     trên tóc. Hai Bác cháu cười xoà. Tôi mách Bác là nhà máy giấy Hoàng Văn Thụ

                     cách đây 5km. Bác bảo sáng mai đi nhà máy giấy. Sáng bắt đầu đi một đoạn, thì
                     tôi chỉ một cái nhà rồi khoe với Bác là anh Phan Trọng Tuệ vừa ở đấy. Bác đổi
                     sắc mặt, nghiêm giọng hỏi: Đại hội xong rồi, chú Tuệ không về còn ở đây làm


                                                                259
   254   255   256   257   258   259   260   261   262   263   264