Page 225 - Tuyên Quang trong cách mạng tháng Tám
P. 225
Họp hội đồng Chính phủ hàng tháng, Bộ trưởng bắt buộc phải dự, thế mà
cứ buổi nào mưa gió thì có một vị Bộ trưởng vắng mặt. Bác biết vậy, Bác hỏi
anh Trần Duy Hưng: Bác P. đâu?
- Dạ, đến sau ạ
Nhưng chẳng thấy đến. Một hôm họp trúng ngày mưa gió, Bác bảo các
đồng chí bảo vệ:
- Hôm nay Bác rủ Bác P. đi họp
Lẽ ra Bác đến thẳng hội trường này thì chỉ qua sông là tới, rủ bác P. thì
phải qua sông, ngược lại 4,5 cây số nữa rồi quay lại ngót 8 cây số nữa. Anh em
bảo vệ biết vậy nên cho người chạy trước báo cho bác P biết. Bác P. cuống
cuồng: Thế à!-thế à! lo chuẩn bị Bác đến là đi ngay... Qua suối Thia, đường
mòn nhỏ hẹp xuyên rừng, bác P. bị vắt cắn cuống cuồng lên, Bác Hồ bắt vắt cho
rồi lại vui vẻ đến hội trường cho kịp giờ. Từ đó bác P. không bao giờ vắng mặt
họp đều hàng tháng…
Mỗi lần về Dẫng họp, các bộ và các ngành đa số bên kia sông nên phải
lội sông, Bác cũng vậy, hôm nào nước to thì rất phiền hà phải qua bằng mảng
mà nước chảy rất mạnh rồi đổ xuống thác. Anh Lê Dung- Thứ trưởng Bộ giao
thông công chính bèn thiết kế một chiếc cầu treo từ Hồng Thái sang Thia.
Chúng tôi thường gọi là cầu Lê Dung. Một lần Bác cưỡi ngựa qua chẳng may
ngựa dẫm phải ván bập bênh nên bi què chân, may mà bảo vệ đỡ được Bác. Từ
đó bảo vệ không cho Bác qua cầu nữa, phải lội bộ qua sông, tất nhiên bằng con
ngựa khác. Hôm họp Hội đồng chính phủ có anh Lê Dung, Bác bảo: "cầu của
chú đúng là "vừa lê vừa rung" mọi người cười vui vẻ
…
Chúng tôi chuẩn bị cho Đại hội Chi bộ Ban kiểm tra 12 ra công khai vào
ngày 2-9-1951. Tờ bích báo "Xây dựng" được trang trí đẹp dựng vào gốc cây
giữa sân, số đặc biệt chào mừng đại hội. Chúng tôi liên hoan văn nghệ cùng cơ
quan 11 (phụ nữ Trung ương) ở ngay cạnh và đại đội bảo vệ anh Đàn. Chúng tôi
rồng rắn hát bài"Kết đoàn" và xem triển lãm sách của Đảng. Tối, chúng tôi diễn
vở "Em bé liên lạc" và quốc tế vũ với cơ quan 11. Lần này anh em nhảy với nữ
thật, không giả nữa. Nhưng Lâm vẫn thích nhảy với tôi hơn vì rất ăn ý và đẹp
mắt. Ngoài hai điệu Valse và Boston ra Lâm còn dạy chúng tôi nhảy một bài rất
trẻ hồi bấy giờ, chị Như và anh Cận cũng được một cặp. Tôi quên mất mình là
trai nên không đưa dẫn ai được mà chỉ Lâm đưa dẫn tôi thôi, bước những "Pas"
ăn ý lắm. Anh em thường lấy mẫu mực của tôi và Lâm để tập nhảy. Không dạo
nhạc, mọi người quây vòng quanh vỗ tay hát
Chị Cúc đã sinh cháu Dương ( Phạm Sơn Dương) ở Đồng Tâm, một khu
vực riêng biệt cách sông Đáy hơn 200 mét, gần bộ phận 3TG của anh Mạnh. Chị
sinh cháu xong là ốm, cô Thu phải thay chị nuôi cháu, để anh Tô yên tâm công
tác.
225