Page 167 - Tuyên Quang trong cách mạng tháng Tám
P. 167

mạch mấu cổ tay định tự sát. Anh em thấy máu chảy ra chăn, mặt mũi anh ta tái

                     nhợt, vội gọi y tá cấp cứu và báo cáo lên cấp trên ở Ao Búc. Anh Hiến Mai
                     xuống gặp Quyn vì anh Mai nói được tiếp Pháp. Anh Mai giải thích cho Quyn rõ
                     chính sách của ta đối với hàng binh. Quyn tin tưởng, tình nguyện xin đi chiến
                     đấu, được phân công đi với anh Mai. Sau vì có nhiệm vụ đi xuống đèo Kháng

                     Nhật, anh Mai giao Quyn xuống đợn vị tôi. Quyn vừa làm chiến sĩ vừa giúp việc
                     huấn luyện. Anh có ý chí rèn luyện cao, tinh thần kỷ luật nghiêm, tuyệt đối phục
                     tùng mệnh lệnh. Quyn bỏ giầy tập đi chân đất, tập đi đầu trần trong nắng, trong
                     mưa như anh em ta. Không được phép là không uống rượu, không hút thuốc lá.

                     Anh được đơn vị và nhân dân yêu mến. Anh và tôi gắn bó với nhau, anh đề xuất
                     ý kiến cần huấn luyện xạ kích cho bộ đội, cần củng cố kỹ thuật cho tốt hơn. Với
                     tinh thần chiến đấu rất dũng cảm, sau trận đánh Nhật ở đèo Chắn, anh được đề
                     bạt lên làm Tiểu đội trưởng. Rất tiếc anh không hoạt động được lâu, vì mắc bệnh

                     nặng  anh  chết  ngay  bên  bờ  sông  Lô,  trước  tổng  khởi  nghĩa  tháng  Tám  năm
                     1945.
                            Cuối tháng 3 đầu tháng 4, đơn vị tôi được giao nhiệm vụ củng cố vùng
                     chung  quanh  châu  Tự  Do.  Lúc  này  các  đơn  vị  thuộc  đội  Tuyên  truyền  giải

                     phóng quân cũng xuống đến nơi. Châu Tự Do có thêm đại đội anh Sắt, đại đội
                                                                                                              1
                     anh Nhượng, hai đại đội này hoạt động đến ven sông Lô, từ Bình Ca đến Đĩa .
                     Sau chỉ còn lại đại đội của tôi và đại đội của anh Sắt. Các đơn vị khác đã được
                     điều đi vùng khác.

                            Một vấn đề luôn được đặt ra là phải có muối cho bộ đội và nhân dân.
                     Nhân dân đã phải đốt cỏ tranh ăn thay muối. Phải giao cho cơ sở mua muối từ
                                        2
                     hướng Cầu Bâm  lên nhưng thường bị địch chặn và cũng không đủ. Đại đội tôi
                     được giao hoạt động ven sông Lô, thu mua muối từ các ca nô, các thuyền chở

                     muối ngược lên Tuyên Quang. Nếu muối của Nhật thì tịch thu, nếu của dân thì
                     trả tiền theo giá chợ. Do chính sách và thái độ của ta nên nhân dân không những
                     vui vẻ bán muối cho bộ đội mà tuyên truyền khắp nơi, ảnh hưởng của khu giải
                     phóng lan rộng. Nhiều người nhất là thanh niên nô nức rủ nhau vào khu Giải

                     phóng, vào châu Tự Do.
                            Thời gian này tôi gặp đồng chí Thoại (tức Lê Đồng) ở Đĩa. Đồng chí là ủy
                     viên Ban cán sự Phú Thọ, lên bắt liên lạc với tổ chức. Chúng tôi gặp nhau mừng
                     rỡ, nói chuyện với nhau suốt đêm, tôi cho anh em đưa anh Thoại vào Châu để

                     gặp các anh trong khu Giải phóng. Sau tôi gặp lại anh ở Uỷ ban quân sự tỉnh,
                     khi tôi được điều về nhận nhiệm vụ ở Phú Thọ.
                            Vào khoảng cuối tháng 4-1945, sau khi đại đội tôi và đại đội anh Sắt đánh
                     đồn điền La Phanh lấy ruộng đất chia cho dân cày theo nguyên canh thì tôi được

                     triệu  tập  đi  học  Nghị  quyết  Hội  nghị  quân  sự  Bắc  kỳ  ở  đình  xã  Định  Biên

                     1  Thuộc huyện Sơn Dương
                     2  Thuộc xã Sơn Nam, huyện Sơn Dương
                                                                  167
   162   163   164   165   166   167   168   169   170   171   172