Page 81 - Tuyên Quang trong cách mạng tháng Tám
P. 81
giác ngộ và lớn mạnh, có một chính quyền vững chắc, có một quân đội chiến
thắng, nhưng ngày nay nghĩ lại những ngày trứng nước của cách mạng, ta mới càng
thấy hết những khó khăn của thời bấy giờ, mới càng thấy thắng lợi ngày ấy thật là
to tát. Nhân dân ta khi ấy chưa thạo bắn súng. Lực lượng vũ trang có vẻn vẹn vài
nghìn khẩu súng gồm rất nhiều kiểu Pháp, Anh, Đức, Nhật và súng kíp, súng hỏa
mai của ta, mà lực lượng địch thì hùng hậu, vũ khí thì hiện đại, Liên Xô thắng Đức,
Nhật là một viện trợ tinh thần rất lớn, nhưng Liên Xô xa lăng lắc. Quyết định thắng
lợi của Cách mạng Tháng Tám vẫn là do sự lãnh đọa khôn khéo, kiên quyết của
Đảng và do lòng yêu nước và tinh thần quật khởi của nhân dân ta. Càng thấy dân
tộc mình anh dũng thật.
*
* *
Sáng 16-8-1945, Quốc dân Đại hội khai mạc ở đình Tân Trào. Bác được
bầu vào Đoàn Chủ tịch. Từ khi trở về nước, đây là lần đầu tiên Bác tiếp xúc với
một đại hội đại biểu nhân dân. Hôm ấy, ban tổ chức giới thiệu Bác là Hồ Chí
Minh, một nhà lão thành cách mạng. Nhiều đại biểu không khỏi ngạc nhiên vì
chưa nghe thấy tên Hồ Chí Minh bao giờ. Nhưng một số người cũng đã thì thầm
bàn tán về Bác mà người ta gọi là ông Ké Tân Trào. Mấy đại biểu kháo nhau:
Cụ Nguyễn Ái Quốc đấy. Hồi ấy, chưa có tục vỗ tay. Nhưng khi nghe giới thiệu
Bác, các đại biểu đều rất hân hoan. Bác hỏi thăm sức khỏe mọi người, niềm nở
mời các đại biểu vào làm việc. Các đại biểu vừa phấn khởi vừa hồi hộp.
Đại hội họp ở một gian bên. Gian chính giữa triển lãm những vũ khí lấy
được của Nhật. Gian bên kia là chỗ ăn uống của đại biểu. Suốt ngày hôm ấy, Bác
điều khiển Hội nghị. Đại biểu nào cũng chú ý lắng nghe những ý kiến của Bác.
Anh Trường Chinh đọc báo cáo trước Đại hội, nêu ra hai vấn đề lớn để Đại hội
thảo luận: Tổng khởi nghĩa và bầu Ủy ban giải phóng dân tộc. Ngoài ra, còn có
các bản báo cáo về phong trào công nhân của anh Hoàng Quốc Việt, về tình hình
nông hội của anh Trần Đức Thịnh, về văn hóa của anh Nguyễn Đình Thi. Đoàn
đại biểu nhân dân Tân Trào đem gạo, đem bò, đem gà đến mừng đại hội. Một ông
già người Tày dắt một con bò đến tặng. Đồng bào ta đã bị chiến tranh bòn mót
đến xương tủy, ai nấy đều tiều tụy, rách rưới. Đáng thương nhất là các em bé
thiểu số gầy gò, vàng vọt. Chúng nó ở truồng tồng ngồng, theo người lớn đến
chào Quốc dân Đại hội. Bác đến gần các cháu, chỉ vào chúng và nói với các đại
biểu:
- Nhiệm vụ của chúng ta là phải làm sao cho các em bé có cơm no, có áo
ấm, được đi học, không lam lũ mãi thế này.
Chúng tôi đều cảm động. Câu nói ấy, Bác thường nhắc nhở luôn luôn.
81