Page 55 - Tuyên Quang trong cách mạng tháng Tám
P. 55

- A thằng Lai mặt mũi trông cũng khôi ngô thế à. Sao mày không xin việc

                     nhà nước lại đi làm cộng sản?
                            Thấy mụ đến quấy rối làm bộ làm dạng tôi ghét quá tính đuổi đi cho khuất mắt:
                            - Này bà kia việc tôi làm không bận đến bà.
                            Tên cai sấn lại tát tôi mấy cái, hắn quát: - Lai, sao mày dám hỗn với bà lớn?

                            - Bà lớn của mày chứ không phải bà lớn của tao. Quân ăn cơm thừa canh
                     cặn không biết nhục.
                            Nó đánh tôi chặp nữa. Bẽ mặt hai đứa cút thẳng. Về sau nghe lính kháo
                     nhau tôi mới biết mụ ta là vợ Châu Thành. Nguyên do là mấy ngày liền tra khảo

                     mãi chúng tôi không moi được điều gì, thỉnh thoảng lại bị tôi làm cho mất mặt
                     tên Châu Thành về nhà luôn cáu kỉnh với vợ con. Mụ vợ thấy chồng đổi tính
                     mới dò hỏi. Thằng chồng bảo:
                            - Có một tên cộng sản Hoàng Văn Lai, nó ghê gớm lắm. Nghe thế hắn đòi

                     xem mặt "đầu sỏ cộng sản" và mới được một bữa tiu nghỉu kể trên.
                            Buổi sáng hôm ấy chúng lôi tôi vào tra tấn rất muộn, chừng như để chuẩn
                     bị cho đầy đủ. Trong phòng bày nhiều đồ tra tấn mới: Kìm, ắc quy, búa. Lần này
                     cũng có cả tên quan Nhật. Tên này để râu ngắn, đeo thanh kiếm dài lủng lẳng

                     bên hông. Trong phòng lặng lẽ, không khí nặng nề rờn rợn.
                            Châu Thành lên giọng giảng giải thời thế:
                            - Anh không hiểu tình hình tí nào cả, bây giờ các quan Nhật đã thắng Pháp,
                     các anh có mấy khẩu súng lục chỉ ngắn bằng gang tay chống lại thế nào được?

                            - Các ông quỳ gối thờ hết chủ này đến chủ khác là biết thời thế, còn đối với
                     chúng tôi, Nhật hay Pháp cũng là quân cướp nước cả. Nhật đang thua to ở Trung
                     Quốc mới chạy sang đây, tớ thầy các ông rồi không có chỗ....Tôi chưa nói hết câu
                     bị tên mật thám đấm ngay vào miệng, máu trào ra. Trận tra tấn mới bắt đầu.

                            Tên mật thám tay lăm lăm cán búa cứ nhè khuỷu tay mắt cá chân để khảo.
                     Tên Nhật vớ chiếc gậy gỗ phang thật lực. Mỗi lần nó đánh tôi phải cắn chặt hai
                     hàm răng đề phòng nó đánh mạnh quá nhỡ cắn phải lưỡi. Đánh chán chúng quay
                     điện, người tôi co dúm, nhảy chồm như động kinh, một lúc thì ngã sõng soài ra.

                     Tôi thấy người rát như phải bỏng, đầu cứ u u tưởng có một đàn ong rừng bay
                     loạn sạ.
                            Tôi bị ngất đi không biết bao nhiêu lần. Lúc tỉnh dậy thấy chiếc khăn mặt
                     ướt đắp trên trán. Chắc chúng thấm nước thế cho tôi tỉnh lại tiếp tục cuộc tra

                     khảo. Thấy ngực tôi phập phồng mạnh hơn, người hơi động đậy được chúng liền
                     lôi tôi dậy. Những câu hỏi cứ lặp lại:
                            - Tại sao mày làm cộng sản?
                            - Vì bọn Pháp -Nhật đến cướp nước, bọn tay sai bán nước áp bức bóc lột

                     nhân dân, làm cho mọi người đói khổ sống như trâu ngựa, phải làm cách mạng
                     để tiêu diệt chúng đi.




                                                                  55
   50   51   52   53   54   55   56   57   58   59   60