Page 49 - Tuyên Quang trong cách mạng tháng Tám
P. 49
1
MỘT BƯỚC KHÔNG LÙI
HỒNG THÁI
Cán bộ hoạt động cách mạng tại Tuyên Quang
thời kỳ tiền khởi nghĩa
Trong cuộc đấu tranh cách mạng một mất một còn với tinh thần lạc quan
cách mạng và lòng trung thành bất khuất; với khí phách kiên cường của người
cộng sản chúng ta có thể luôn luôn tấn công địch - theo ý nghĩa cách mạng nhất
của nó - ở bất cứ hoàn cảnh nào. Từ những năm đầu đi theo Đảng làm cách
mạng tôi vừa thể nghiệm được và đặc biệt thấm thía chân lý đó trong thời gian
bị địch cầm tù.
2
Tháng 3-1945 tôi được điều về hoạt động ở xã Phù Loan , tiếp nhận cơ sở
do một đồng chí khác giao lại. Lúc ấy châu Sơn Dương đã giải phóng.
- Cách mạng giành được chính quyền.
Tin ấy truyền như bay đến các huyện, đến Phù Loan một xã hẻo lánh của
huyện Hàm Yên. Ở đây bà con người Dao đã được tổ chức vào Việt Minh,
phong trào đang chuyển mạnh xuống vùng thấp, cơ sở nào cũng yêu cầu cử cán
bộ đến công việc cứ bấn cả lên. Một hôm tôi xuống cơ sở nắm tình hình, có hai
đồng chí hội viên cứu quốc đi cùng. Chúng tôi dậy từ lúc còn tối đất luồn những
cánh rừng nứa um tùm mà đi, vừa đi tôi vừa tranh thủ hỏi thêm hai đồng chí về
tình hình phong trào địa phương. Hai đồng chí cho biết về bản này cho người
đến mời cán bộ, còn tình hình cụ thể hơn như thế nào hai đồng chí cũng chưa
nắm được. Vừa đến con suối đầu bản, tôi còn đang phân vân muốn quay về điều
tra thêm thì gặp người trong bản ra đón. Chúng tôi theo người ấy vào một ngôi
nhà sàn rộng đã có một số người đang ngồi uống nước. Thấy chúng tôi vào ba
bốn người đứng dậy nhường chỗ. Trên bếp, ấm nước sắp sôi đang réo, ngọn lửa
chườm lên làm cháy những muội than nhỏ tí.
Người kéo lên cầu thang mỗi lúc một đông hơn, không rõ là người đã ở
trong tổ chức hay chưa? trong bụng cứ thắc mắc, bồn chồn, tôi muốn đứng dậy
trao đổi riêng với các đồng chí cơ sở nên tìm một địa điểm khác họp và chỉ gặp
những quần chúng tốt trước, vì ở trên nhà sàn thế này nếu xảy ra bất trắc thì rất
khó đối phó. Tôi đang uống dở chén nước, thì thình lình đằng sau tôi loáng hiện
một bóng đen, loáng một cái nó vít chặt hai cánh tay tôi bẻ quặt lại đằng sau. Tôi
cố sức vùng vẫy, rút khẩu súng lục bóp cò luôn mấy phát nhưng tai ác thay súng
không nổ. Bọn tay sai vừa hò nhau, vừa trói, vừa đánh.
Trói được tôi xong, tên chỉ huy xã đoàn thở hồng hộc nhưng nó có vẻ hồ
hởi lắm, chính nó chỉ huy việc bắt tôi, vừa tự tay trói tôi nó nói như reo:
1 In trong cuốn Một lòng vì cách mạng,Sđd.
2 Nay thuộc xã Phù Lưu, huyện Hàm Yên, tỉnh Tuyên Quang
49