Page 47 - Tuyên Quang trong cách mạng tháng Tám
P. 47

bọn chúng. Sống trong tù, được sự chăm sóc thương yêu của các đồng chí tôi

                     càng tin, một lòng tin mãnh liệt vào lực lượng cách mạng. Những lúc bị tra tấn,
                     những lúc phải đương đầu ác liệt với địch, tôi càng giữ vững được lập trường
                     cách mạng. Mỗi lần như thế tôi lại thắng tên Can một bước, lại thắng bọn đế
                     quốc một bước...

                            Đã hơn bốn tháng bị đánh đập, tra tấn, giam giữ ở Phú Thọ tôi nghĩ không
                     biết chúng còn làm gì tôi nữa đây. Mãi cho đến tháng 6-1942, thằng Can cho gọi
                     tôi và một số đồng chí lên buồng giấy đứng xếp hàng một. Thằng chánh mật
                     thám cầm tờ giấy có ghi tội chúng tôi hất hàm nói:

                            - Hôm nay cho gọi chúng mày lên là để cho chúng mày về Tuyên Quang.
                            Nói xong hắn gọi lính đưa chúng tôi ra xe ô tô đỗ sẵn ở ngoài đường.
                     Thằng Can vẫn không quên nhắc bọn lính đi áp giải xích tay chúng tôi lại rồi
                     hắn mới thong thả vào nhà.

                            Chúng tôi bị giam giữ ở nhà lao Tuyên Quang để chờ ngày tuyên án. Tên
                     phó đề lao thấy chúng tôi bị bắt đến hỏi han có vẻ thân mật:
                            - Các anh bị bắt về tội làm cộng sản à?
                            Một đồng chí trong chúng tôi trả lời:

                            - Vâng, ông xếp đã biết chúng tôi từ lâu, chúng tôi là những người lương
                     thiện, quanh năm chỉ biết cày cuốc, thế mà họ bắt chúng tôi đánh đập dã man rồi
                     kết tội là cộng sản.
                            Hắn thở dài có vẻ thông cảm:

                            - Thời buổi này chẳng biết thế nào cả, chúng tôi làm việc cho nhà nước
                     mà cũng chẳng yên thân đấy.
                            Vì phong trào cách mạng Tuyên Quang ngày một lên cao, một số tên tay
                     sai làm việc cho đế quốc như tên phó đề lao này cũng đã bớt thói hống hách.

                     Hắn run sợ trước phong trào cách mạng. Trong thời gian bị giam giữ ở nhà lao
                     Tuyên Quang chờ ngày tuyên án, tên phó đề lao đối xử với chúng tôi cũng có
                     phần dễ dãi  như hàng ngày chỉ bắt đi làm nương hoặc gánh vôi gạch. Những tên
                     lính canh gác cũng bớt những hành động đánh đập. Sang đầu năm 1943 toà án

                     Tuyên Quang gọi chúng tôi lên để tuyên án. Một phiên toà không có trạng sư
                     bào chữa thậm chí những người mà chúng cho là tội phạm cũng không được nói,
                     chỉ được nhận tội. Tên chánh án khép chúng tôi vào tội cộng sản phá hoại nhà
                     nước. Chúng kết án tôi bốn năm tù và mười năm quản thúc còn các đồng chí

                     khác cũng bị kết án từ ba năm trở lên.
                            Sau đó chúng giải một số đồng chí đi các nhà tù khác, còn tôi và hai đồng
                     chí nữa là người Tuyên Quang thì chúng giam lại ở nhà lao Tuyên Quang. Trong
                     khi bị giam giữ chúng tôi luôn tìm cách vượt ngục về hoạt động. Tháng ba năm

                     1945 Nhật đảo chính Pháp bọn lính Pháp ở Tuyên quang cuống cuồng bỏ chạy.
                     Anh em lính khố xanh canh gác nhà lao được tuyên truyền cách mạng từ trước,
                     nhân dịp này cũng bỏ về nhà khá đông. Tên chánh đề lao người Pháp cũng rục


                                                                  47
   42   43   44   45   46   47   48   49   50   51   52