Page 39 - Tuyên Quang trong cách mạng tháng Tám
P. 39

Nội dung bài hát thật đúng với tâm tình của những người dân di cư từ Cao Bằng

                     về đây. Người già hỏi:
                            - Anh chị đã lên Cao Bằng chưa?
                            - Chúng tôi chưa được biết Cao Bằng!
                            - Sao anh chị lại biết làm bài hát quê Cao Bằng đúng như vậy?
                            - Có lẽ những việc như trong bài hát thì không phải chỉ riêng ở Cao Bằng,
                     mà ở đây cũng vậy.
                            Mọi người khen: "Các anh, các chị sao biết nhiều thế?". Sau đó họ đã
                     hăng hái tham gia vào Hội Cứu quốc.
                                                                               1
                            Từ Khuôn Thê, chúng tôi tiến sang Xạ Phầy  (còn gọi là Bình Tích), một
                     xã có chừng năm trăm dân, phần lớn lại là người quê ở Võ Nhai vì nghèo khổ

                     đã phiêu bạt sang đây khai phá nương rẫy làm ăn, đời sống còn gặp nhiều khó
                     khăn, chật vật. Thấy chúng tôi là người cùng quê hương, đồng bào rất vui mừng
                     và tiếp rất nồng nhiệt.
                            Người nghèo khổ ở đâu cũng dễ giác ngộ và sẵn sàng theo cách mạng.
                     Chỉ một vài ngày, chúng tôi đã tổ chức được cơ sở quần chúng ở Xạ Phầy và đã
                     nhanh chóng bồi dưỡng các anh Triệu Việt Đông, Hoàng tức San và Táy, những
                     thanh niên tích cực, trở thành cốt cán địa phương.

                            Xạ Phầy là một vùng hẻo lánh, địa thế hiểm trở, phía ngoài có con sông
                     Đáy bao quanh, phía sau có dãy núi Tam Đảo trùng điệp, có thể xây dựng thành
                     căn cứ để tiến về Thiện Kế (châu lỵ Sơn Dương lúc bấy giờ).
                            Từ Xạ Phầy, muốn tiến về Thiện Kế phải qua Làng Chão, thuộc xã Nghĩa
                     Lộ, một làng nằm bên tả ngạn sông Đáy, đối diện với Xạ Phầy. Làng Chão là
                     một thung lũng có đồng ruộng khá rộng và còn nhiều bài hoang. Chủ đồn điền
                     Lê Giá - quê ở Phúc Yên - lên chiếm cả dải đất này. Những người dân Tày Làng
                     Chão hầu hết là tá điền của hắn. Ngoài ra, hắn còn mộ hàng trăm gia đình nghèo
                     ở dưới xuôi lên khai phá những khu đất còn rậm rạp. Công việc tuyên truyền vận

                     động cách mạng ở đây cũng gặp một số khó khăn. Làng Chão ở gần Thiện Kế,
                     bọn tri châu bố trí nhiều tay sai, mật thám, chỉ điểm và có thể nhanh chóng đưa
                     lính  về  đán  áp  cách  mạng.  Mấy  tên  tổng  lý  phản  động  như  chánh  Đối,  lý
                     Đương... đều ở Làng Chão, chúng luôn rình mò, sục sạo, lùng bắt cán bộ.
                            Nhưng quần chúng ở đây phần đông là những người nghèo khổ, họ dễ
                     hưởng  ứng  khi  được  tuyên  truyền  cách  mạng  nên  chẳng  bao  lâu  cơ  sở  cách
                     mạng đã phát triển khắp Làng Chão. Các anh Tô, Chung, cô Đoài..., những cốt

                     cán do chúng tôi đào tạo từ ở Phượng Liễn, nay đều tích cực hoạt động. Hàng
                     loạt cốt cán khác được nhanh chóng đào tạo cho phong trào địa phương
                            Ở Làng Chão, chúng tôi đặc biệt chú ý châu đoàn Lục Văn Mãn. Nắm
                     được  nhân  vật  này  tức  là  nắm  được  toàn  bộ  lực  lượng  lính  dõng  châu  Sơn
                     Dương và lúc cần thì đó là nguồn cung cấp vũ khí cho cách mạng. Nếu anh ta
                     chống lại cách mạng thì sẽ gây cho chúng tôi không ít khó khăn. Bởi vậy cần
                     phải chinh phục kỳ được Lục Văn Mãn. Biết châu đoàn Mãn là anh vợ Triệu


                     1  Thuộc huyện Sơn Dương
                                                                  39
   34   35   36   37   38   39   40   41   42   43   44