Page 37 - Tuyên Quang trong cách mạng tháng Tám
P. 37

trở thành một cốt cán có khả năng vận động quần chúng, góp công lớn trong

                     việc gây dựng và phát triển phong trào ở Thanh La và Phượng Liễn.
                            Làng Sảo nằm ngay trên đường từ Đăng Châu vào Phượng Liễn. Ở đấy
                     các cô Hiểu, Lộc... được cô Chiểu, cô Lê giác ngộ giáo dục, đã trở thành những
                     hội viên phụ nữ cứu quốc tích cực. Khi tôi đến Phượng Liễn mở các lớp huấn

                     luyện, các cô đã đến dự đều dặn. Các cô tích cực tuyên truyền vận động chị em
                     không những ở Làng Sảo mà cả làng Cây Mơ, sát ngay đồn Đăng Châu. Dần
                     dần phong trào mở rộng khắp xã Phượng Liễn, rồi toả ra Làng Sảo, Cây Mơ,
                                                                                           1
                     Đăng Châu, lên Thanh La, ra Đa Năng, Trúc Khê, Thác Dẫng  và chỉ trong một
                     thời  gian  ngắn  cả  vùng  trung  tâm  châu  Sơn  Dương  đã  có  cơ  sở  cách  mạng,
                     phong trào tiến lên rầm rộ.
                            Bọn địch phản ứng điên cuồng. Tên tri châu cho gọi bọn tổng lý lên hoạnh
                     hoẹ về tội "không ngăn ngừa cộng sản hoạt động"(!) và ra lệnh tăng cường lùng

                     sục vào những vùng khả nghi. Sau mấy lần sục sạo, khám xét không kết quả,
                     bọn địch quay ra đe doạ lý trưởng Phượng Liễn mà chúng ngờ vẫn có liên lạc
                     với cách mạng. Một lần, ngay tại châu lỵ Sơn Dương lúc đó đóng tại Thiện Kế,
                     trước mắt đông đủ tổng lý kỳ hào toàn châu, tên tuần phủ Tuyên Quang hùng hổ

                     chỉ vào mặt lý Phú quát: "Mày cứ liệu cái thần hồn, nếu xã mày có xảy ra điều gì
                     thì mày sẽ mất đầu!". Tên quản Phúc, trưởng đồn khố xanh Đăng Châu cũng
                     phải phụ hoạ: "Lý trưởng Phượng Liễn phen này thế nào cũng rũ tù về tội chứa
                     chấp cộng sản...".

                             Nhưng bất chấp mọi phản ứng của địch, phong trào vẫn cứ vùn vụt tiến lên.
                            Vào những ngày giữa tháng 12-1944, các đồng chí Khánh Phương, Hiến
                     Mai, Chu, Hiền, Vân, Tạ Xuân Thu, Phúc Quyền, Hồng Hải, Hồng Long, chị
                     Ân, các cô Nguyệt, Cúc, Hát, Lê và tôi, những cán bộ hoạt động ở khu vực này,

                     đều đến Phượng Liễn dự hội nghị cán bộ khu vực lần thứ hai. Hội nghị đánh giá
                     phong trào phát triển tốt, có chất lượng, nhất là các tổ chức quần chúng ngày
                     càng được kiện toàn vững mạnh. Sau khi nhận định tình hình thế giới và trong
                     nước có những chuyển biến nhanh chóng rất có lợi cho cách mạng, hội nghị

                     quyết định các địa phương xúc tiến chuẩn bị đón thời cơ để phát động phong
                     trào khởi nghĩa giành chính quyền từng bộ phận và đẩy mạnh đánh du kích...
                     Một đội tuyên truyền vũ trang được thành lập, có nhiệm vụ di động viên các cơ
                     sở, tổ chức các cuộc diễn thuyết, mở triển lãm sách, báo, tranh ảnh và cả một số

                     vũ khí, để gây thêm tin tưởng cho quần chúng. Các đồng chí Khánh Phương,
                     Hiền, Chu, Vân, và các chị Ân, Hát được chỉ định vào đội tuyên truyền vũ trang.
                     Và ngay tại hội nghị này, buổi triển lãm đầu tiên của đội đã khai mạc trước sự
                     hân hoan cổ vũ của mọi người. Một lá cờ đỏ sao vàng to lớn do các hội viên cứu






                     1  Thuộc xã Bình Yên, huyện Son Dương
                                                                  37
   32   33   34   35   36   37   38   39   40   41   42