Page 35 - Tuyên Quang trong cách mạng tháng Tám
P. 35

Vợ ông Phú đi rồi, tôi bước ra ngoài sàn. Dưới bầu trời cao lồng lộng,

                     Phượng Liễn hiện ra với một vẻ đẹp hùng vĩ. Về phía Tây, con sông Đáy đôi bờ
                     dựng đứng hình thành một ranh giới thiên nhiên hiểm trở bao bọc một vùng. Xa
                     xa, về phía đông, bao quát cả một dải núi rừng chạy từ chân dãy Tam Đảo về
                     đây, ngọn Núi  Hồng  xanh  thẫm  nổi  bật lên đường bệ, nhìn về  Phượng Liễn.

                     Những cánh rừng nứa xanh biếc một màu trải rộng mênh mông đến tận chân Núi
                     Lìu, tạo cho Phượng Liễn cái thế "một địch muôn ", vô cùng thuận lợi cho lối
                     đánh du kích.
                            Vừa lúc đó, cô Lê bước lên nhà, mừng rỡ:

                            - Anh đã sang!
                            Tối hôm trước, lúc chúng tôi vào nhà, Lê bận đi khai hội với chị em ở
                     xóm bên. Sáng nay cô định đi gặt thì ông Phú bảo ở nhà bắt vịt làm cơm thết
                     khách. Cô không ngờ khách đó lại là tôi!

                            Lê với tôi vốn đã hiểu biết nhau trong tình cảm cách mạng chân chính từ
                     những ngày đầu còn ở quê hương. Quá trình hoạt động và tham gia Cứu quốc
                     quân đã làm chúng tôi thêm gắn bó. Và khi trở lại khu vực Đại Từ, Định Hoá,
                     chúng tôi lại được tập thể phân công cùng công tác để giúp đỡ nhau tiến bộ. Hồi

                     ở Định Hoá, nhiều hôm chúng tôi đi khai hội với quần chúng, có người vui vẻ
                     hỏi: "Hai anh chị là vợ chồng hay là đồng chí?". Lúc ấy, chưa biết trả lời thế
                     nào! Bây giờ chúng tôi lại cùng công tác ở vùng Sơn Dương này, Lê rất phấn
                     khởi:

                            - Thời gian này, em bận lắm, anh ạ! Phong trào ở đây đang lên mạnh.
                     Quần chúng tìm đến đòi được vào tổ chức. Anh Phúc Quyền và em gánh vác
                     không xuể. Anh đến thật là đúng lúc!
                            Buổi tối, cơm nước xong, Lê đưa tôi và anh Thu vào Xóm Giữa, ở nhà cụ

                     Lìu.
                            Dần dần chúng tôi bắt tay vào việc sắp xếp, chấn chỉnh lại các tổ chức
                     quần chúng, các cơ sở đầu tiên mà anh Phúc Quyền và cô Lê đã gây dựng, đồng
                     thời phát triển cơ sở mới, kết nạp hội viên mới vào các hội cứu quốc. Quần

                     chúng tham gia ngày một đông. Phong trào được củng cố và phát triển mạnh.
                     Thanh niên nam nữ hăng hái hoạt động và tham gia học tập chính trị, luyện tập
                     quân sự. Địa điểm Gò Đình ở Xóm Giữa trở nên quá hẹp, chúng tôi rời vào Xóm
                     Trong, dựng lán ở chân Núi Lìu để tiện mở các lớp học bồi dưỡng chương trình

                     Việt Minh cho cốt cán địa phương, tổ chức huấn luyện quân sự cho thanh niên
                     và tự vệ.
                            Tháng 11-1944, chúng tôi tổ chức tại Phượng Liễn một hội nghị nhằm
                     kiểm điểm tình hình hoạt động từ sau cuộc họp ở Cao Vân. Các đồng chí Chu

                     Văn  Tấn,  Triệu  Khánh  Phương,  Hiến  Mai,  Hiền,  Chu,  chị  Ân...  đều  về  dự.
                     Những cán bộ đang hoạt động ở địa phương, gồm các anh Tạ Xuân Thu, Phúc
                     Quyền, cô Lê và tôi cũng có mặt. Hội nghị đã nhất trí đánh giá tình hình chung


                                                                  35
   30   31   32   33   34   35   36   37   38   39   40