Page 33 - Tuyên Quang trong cách mạng tháng Tám
P. 33

Thái Nguyên - Tuyên Quang chạy qua địa phận Sơn Dương, sau khi vượt đèo

                     Khế và sông Lô thì ngược lên phía Tây - Bắc sang thị xã Tuyên Quang. Hướng
                     Đông - Nam có đường đi Thiện Kế, Liễn Sơn, xuống Vĩnh Yên, tiện liên lạc với
                     xuôi. Hướng Tây - Nam là đường ra sông Lô, vượt sang Phú Thọ và có thể tiến
                     về  Yên  Bái,  Hoà  Bình...  Với  những  đường  giao  thông  tiện  lợi  như  thế,  Sơn

                     Dương là bàn đạp triển khai phong trào cách mạng rất thuận lợi, có thể nối liền
                     núi rừng Việt Bắc với trung du và đồng bằng.
                            Địa thế Sơn Dương lại hiểm trở, núi rừng trùng điệp chạy từ Bắc xuống
                     Nam, một bên là dãy núi Tam Đảo sừng sững bao la, một bên là những cánh rừng

                     nứa mênh mông, bát ngát, dọc bờ sông Đáy dài tít tắp, hình thành những chiến luỹ
                     thiên nhiên vững chắc, rất thuận lợi cho việc đánh du kích và thành lập những khu
                     căn cứ. Dưới ba tầng áp bức của phát xít Nhật, thực dân Pháp và quan lại, ký hào,
                     nhân dân các dân tộc Sơn Dương nếm đủ mùi cay đắng kiếp ngựa trâu, bị bóc lột

                     đến xương tuỷ, sống trong cảnh đói nghèo, bệnh tật. Hàng năm, cứ ăn xong Tết
                     Nguyên đán, đồng bào đã phải lên rừng đào củ nâu, củ bấu....
                            Đồng bào các dân tộc Sơn Dương đã sớm tiếp thu cách mạng và ngay từ
                     năm 1941 đã xuất hiện những cơ sở cách mạng đầu tiên do các đồng chí Cứu

                     Quốc quân đến gây dựng, mở rộng phong trào.
                            Cùng đi với tôi sang Sơn Dương, có đồng chí Tạ Xuân Thu, vừa vượt
                     căng Chợ Chu ra. Một đêm giữa tháng 10-1944, hai thanh niên Cao Lan đưa
                                                   1
                     chúng tôi từ xóm Cao Vân  lên Đèo Khế quanh co, khúc khuỷu mà đỉnh đèo là
                     mốc ranh giới giữa Đại Từ và Sơn Dương. Trên con đường độc đạo và hiểm trở
                     này, bọn tổng đoàn hai bên vẫn thường xuyên đưa lính dõng đi tuần và gặp nhau
                     trên đỉnh đèo.
                            Vượt qua đèo Khế, chúng tôi đến Trúc Khê, một bản đồng bào Cao Lan

                     và cũng là bản đầu tiên thuộc địa phận Sơn Dương. Nhiều người ở đây có họ
                     hàng, bà con ở bên Cao Vân, vẫn thường đi lại thăm hỏi nhau nên đã được tuyên
                     truyền giác ngộ cách mạng, nhưng vẫn chưa có cán bộ đến tổ chức đồng bào vào
                     Việt Minh.

                            Đêm chưa khuya lắm, chúng tôi đã đến nhà ông Hoàng Song Loan, một
                     quần chúng trung kiên. Để giữ bí mật, ông Loan dọn dẹp cho chúng tôi ngủ trên
                     gác chuồng trâu.
                            Đêm hôm sau, lần đầu tiên tôi phải làm theo thủ tục kết nạp hội viên ở

                     vùng này. Chúng tôi mang một con gà trống và một ít rượu ra khe núi sau nhà
                     ông Loan. Trước mặt ông Loan, xã Dích và bốn người nữa được mời đến tổ
                     chức vào hội, tôi trịnh trọng đọc lời thề "phải tuyệt đối trung thành với tổ chức,
                     nếu ai làm phản sẽ bị chết như con gà này....". Nói xong, tôi cầm dao chặt đứt

                     phăng đầu gà, rồi nhỏ mấy giọt huyết vào chén rượu. Ông Loan và mấy ông hội



                     1  Thuộc tỉnh Thái Nguyên
                                                                  33
   28   29   30   31   32   33   34   35   36   37   38