Page 312 - Tuyên Quang trong cách mạng tháng Tám
P. 312

trôi qua, không biết có ai còn biết nơi anh an nghỉ. Trở lại Chiêm Hoá, thăm di

                     tích ở Kim Bình, gặp anh Nguyễn Gia Đắc, phó Bí thư trường trực huyện, tôi
                     mới biết chỗ ở lúc đó nay thuộc xã Tân Thịnh.
                            Đường vào Chiêm Hoá đã rải nhựa, xe qua cầu lớn nhỏ. Nhớ lại khi xưa,
                     bến đò Bợ là nơi chúng tôi thường qua lại lúc trời chiều hoặc sáng sớm, tránh

                     máy bay địch. Một buổi, cơm chiều xong, tôi và một anh bạn ra bến, ngủ lại chờ
                     sáng sớm mai qua sông. Lúc sau, ông Lê Dung, Thứ trưởng Bộ và một cán bộ
                     cũng đến nhà bác lái đò. Giường chiếu không có, chúng tôi rải áo mưa ra đất để
                     ngủ, riêng ông Lê Dung người nhiều tuổi nhất, được chủ nhà có sáng kiến tìm

                     được một cái nong phơi khô, để ông ngủ qua đêm.
                            Đến thăm khu di tích vùng Tân Trào, tôi thấy một số cầu treo qua suối Lê.
                     Phải chăng các nhà thiết kế muốn ôn lại kỷ niệm cầu Lê Dung ngày trước? mà
                     Bác nói vui là đi cầu của chú vừa "Lê" vừa "Rung". Cầu bây giờ chắc chắn đẹp

                     đẽ khác hẳn cầu xưa làm bằng dây thép, dây rừng dưới vòm cây rậm, mặt lát tre
                     nứa, cốt để Bác qua lại không phải lội suối.
                            Đến Sơn Dương, vào nơi đặt cơ quan cũ, nay không còn bóng dáng của
                     rừng nứa lớn trước đây. Con suối chúng tôi thường lội ra vào nay chỉ còn vết vì

                     phía trên đã có đập đất nhỏ, giữ nước cấy ruộng. Trái lại, suối Trầm trước đây
                     hiền lành, nhỏ hẹp nay lại tan hoang, đầy cát sỏi trên diện rộng. Tại đây, chúng
                     tôi đã sống và làm việc, toả đi các nơi phục vụ chiến dịch và cuối cùng cũng từ
                     đây về phía Thái Nguyên để vào tiếp quản Thủ đô.

                            Tuy xa Tuyên Quang đã lâu, nhưng thỉnh thoảng tôi vẫn qua lại vì công
                     việc, góp phần cùng địa phương xây dựng và củng cố đường xá ngay cả trong
                     thời  kỳ  Mỹ  đánh  phá  miền  Bắc. Anh  Hoà  ở  bến  Bình  Ca  trước  đây  đã  giúp
                     chúng tôi quản lý xưởng phà phao, nhiều sản phẩm đã được đưa đi ứng cử đảm

                     bảo giao thông ở Việt Trì, ở Hà Nội... anh Nhạc, một người rất nhiệt tình mà tôi
                     quen biết từ trước khi còn ở Đại Từ, sau này là Phó Ty giao thông Tuyên Quang
                     ...  Anh  Cậy  trưởng  hạt  ở  Đèo  Khế,  sau  này  là  đoạn  trưởng  đoạn  bảo  dưỡng
                     đường bộ ở Tuyên Quang, nay có cháu ngoại làm việc ở tỉnh....

                            Đối với tôi, sống và làm việc ở Tuyên Quang không nhiều, nhưng tình
                     cảm, ấn tượng tốt đẹp và sâu nặng. Về riêng tư, con gái đầu lòng của tôi sinh ra
                     ở km 14 thuộc xã Thắng Quân, mà tôi và gia đình vẫn gọi là Tuyên, nhưng là vì
                     con gái nên thêm dấu sắc trong khai sinh nay cũng đã thành bà nội, bà ngoại rồi.

                            Hồi còn đi học tôi đã nghe nói dự kiến trị thuỷ đồng bằng Bắc Bộ, ưu tiên
                     dễ làm hơn là chặn nước sông Lô-Gâm, sau mới làm sông Đà. Trong thực tế đập
                     sông Đà có trước, đến nay đang xây dựng thuỷ điện ở Na Hang, tôi thấy rất phấn
                     khởi trước sự phát triển của địa phương. Mong rằng trong thời gian không xa,

                     tôi còn thấy được công trình đi vào hoạt động.




                                                                312
   307   308   309   310   311   312   313   314   315   316   317