Page 309 - Tuyên Quang trong cách mạng tháng Tám
P. 309
gốc ở đây, là cung trưởng ở đoạn Đèo Khế, các hạt trưởng ông Cậy, ông Phiêu,
ông Xuyên... Sang huyện, anh Tùng Bí thư kiêm Chủ tịch huyện vui vẻ tiếp tôi
và giới thiệu anh Thái, phó chủ tịch huyện sẽ làm việc thường xuyên với tôi sau
này, khi thành lập công trường, anh Thái là trưởng ban chỉ huy, tôi là phó phụ
trách chuyên môn, điều hành mọi việc. Khi cần, anh Thái huy động lực lượng
của huyện giúp đỡ nhất là về mặt chính trị, hậu cần.
Bắt tay vào công việc là làm lại đường ngầm (đến nay còn vết tích) và
đóng hai phà, làm bến phà, chằng dây cáp cho phà chạy bằng Puli vào muà lũ
qua sông Phó Đáy ngay tại Sơn Dương. Đây là những bài học mới trong thực tế:
làm đường ngầm không có rọ thép, thân đường ngầm lại cao, nên bắt chước theo
lối làm phai giữ nước của đồng bào địa phương, người và xe qua lại thuận tiện,
ít phải sửa chữa. Huyện huy động người vào rừng tìm gỗ to và tốt, thuê thợ xẻ
và thợ đóng phà Việt Trì lên, có ông Chuyền thợ mộc già làm tổ trưởng. Xưởng
của cơ quan do ông Hào phụ trách, lo làm đanh thuyền, làm tời bằng gỗ, phụ
kiện để chăng giữ dây cáp... Duy nhất được trên cho một sợi dây cáp. Vào mùa
lũ, phà chạy an toàn, đỡ nhiều công sức lại nhanh chóng.
Giữa năm 1951, đã tổ chức công trường phục vụ tiếp tế cho chiến dịch Hà
Nam Ninh. Dân công của 6 huyện, thị toàn tỉnh được huy động về đây hơn 2000
người, có cán bộ huyện, xã đi theo để lãnh đạo. Cán bộ kỹ thuật các nơi của Ty
Công chính cũng được tập trung về công trường. Đây là một dịp tốt được làm
quen với nhân dân các dân tộc của tỉnh, cũng như với anh em cán bộ địa
phương. Tỉnh và huyện cung cấp kịp thời dụng cụ, lương thực, thực phẩm... dân
công hăng say làm nhiệm vụ. Riêng đối với cán bộ kỹ thuật, nhiều người đã làm
việc lâu năm, đứng tuổi không phải dễ dàng gì chịu sự chỉ huy của một người trẻ
tuổi như tôi. Trong cuộc họp cán bộ toàn công trường, tôi giới thiệu công việc,
cách làm và phân công cho từng khu vực, một số anh em nêu thắc mắc này, thắc
mắc khác về chuyên môn. Tôi giải đáp chu đáo. Cũng may, bác Nguyễn Như
Lợi lúc đó là Giám đốc Khu Công chính Việt Bắc, có đến dự, phát biểu ủng hộ
kiến tôi, đồng thời nhắc nhở anh em một số điểm nữa. Bác Lợi là một kỹ sư lâu
năm, đã từng làm Chánh lục lộ thời trước, có uy tín cao trong giới chuyên môn,
nên anh em vui vẻ tiếp thu. Trong quá trình làm việc ở công trường anh em đều
tôn trọng ý kiến chỉ đạo về chuyên môn.
Hàng ngày, hai buổi sáng và chiều, máy bay địch thường rà soát dọc
đường, thấy nghi ngờ thì xả súng bắn ngay. Nhờ sự cẩn trọng của anh em nên
không ai bị thương. Địch thường tập trung đánh phá Đèo Khế và hai đoạn đường
vào bến Bình Ca, vách núi cao, đường hẹp, dốc, nên đến chiều tối dân công, công
nhân ra sức lập lại giao thông kịp thông xe. Bình thường thì thuỷ thủ phà chèo tay,
lựa theo dòng nước đưa phà qua sông. Nhưng khi xe đi đoàn thì có công binh mang
máy đẩy đến phục vụ, xe qua sông nhanh chóng. Tại bến Bình Ca và Sơn Dương
đã áp dụng cách dìm tàu phà dưới nước, địch không phát hiện được.
309