Page 305 - Tuyên Quang trong cách mạng tháng Tám
P. 305
Tháng 12 năm 1953. Tôi được Bộ cử đi tham gia phong trào giảm tô giảm
tức và được điều về tỉnh Hoà Bình. Tháng giêng năm 1954, quân đội ta chuẩn bị
cho chiến dịch đánh vào tập đoàn cứ điểm của Pháp ở Điện Biên phủ. Tôi cùng
một số bạn đồng đội được điều đi mặt trận Điện Biên Phủ và được Hội đồng
cung cấp Trung ương đưa về trạm Suối Rút làm chính trị viên đội công tác dân
công hoạt động trên tuyến đường số 6 từ Suối Rút lên Thuận Châu (Sơn La).
Ngày 7-5-1954, quân dân ta đại thắng ở Điện Biên Phủ, bắt sống toàn bộ Bộ
chỉ huy quân đội Pháp và hàng ngàn tù binh Âu - Phi và quân nguỵ, giải phóng
hoàn toàn Điện Biên Phủ. Sau khi hoàn thành nhiệm vụ thu dọn chiến trường,
tháng 7-1954, tôi được trở lại về Bộ Ngoại giao ở Sơn Dương.
Chưa hết vui mừng về chiến thắng Điện Biên Phủ lại có tin chiến thắng
này đã dẫn đến đại thắng của Đoàn đại biểu Chính phủ ta trên bàn Hội nghị quốc
tế ở Giơnevơ, lập lại hoà bình ở Việt Nam. Trong niềm vui tràn ngập, anh chị
em chúng tôi ở xóm Đồng Chùa lại được Chỉ thị của Phủ Thủ tướng phải chuẩn
bị kế hoạch về tiếp quản Thủ đô Hà Nội.
Rời quê hương ở miền xuôi đi kháng chiến, đặt chân lên chiến khu Việt
Bắc, vào sống ở rừng núi Tuyên Quang, chúng tôi từ ngày đầu đã xác định tư
tưởng và quyết tâm "trường kỳ kháng chiến", nào ngờ 9 năm trôi qua nhanh thế,
trước mắt chúng tôi đã là những ngày vui mừng vô hạn, ngày đêm thu dọn nhà
cửa, đóng góp hồ sơ tài liệu, chuẩn bị hành trang, đi thăm hỏi chia tay với đồng
bào thân yêu ở xã Minh Khai, xóm Dõn, xóm Đồng Chùa, để trở về Hà Nội đã
ngót chục năm trời xa cách.
Những giờ phút gặp gỡ chia tay thật là xúc động! chúng tôi ai cũng mong
đợi ngày về, nhưng lúc này sắp phải xa những nhà sàn thân yêu, xa dòng suối Lê
hàng ngày qua lại, xa khu hội trường hàng ngày hội họp làm việc, và nhất là
"khu gia đình" với bao kỷ niệm sống tập thể ở đây, trong lòng chúng tôi ai cũng
thấy bịn rịn, vì chả gì cũng đã sống ở đây sáu bầy năm rời, giữa tình thương yêu
đùm bọc của đồng bào và chính quyền, đoàn thể, toàn xã Minh Khai.
Riêng tôi, rời đất Tuyên Quang, rời bản làng trong An toàn khu để về Thủ
đô Hà Nội, dã mang theo một tiểu gia đình thật sự hạnh phúc! ... Tôi đã khai
sinh cho con trai đầu lòng mang tên Nguyễn Hưng Việt ở Uỷ ban hành chính
kháng chiến xã Minh Khai, huyện Sơn Dương, giấy khai sinh này do chủ tịch
Uỷ ban xã ký và đóng dấu.
Ngoài bao kỷ niệm sinh hoạt và công tác, đây là một kỷ niệm đặc biệt vô
cùng quý giá đối với gia đình tôi, một kỷ niệm gắn bó sâu đậm hơn nữa chúng
tôi với quê hương cách mạng và kháng chiến Tuyên Quang, với xóm Dõn, xóm
Đồng Chùa, xã Minh Khai, nay là xã Minh Thanh trong An toàn khu lịch sử.
Người con trai cả này của chúng tôi, ngày về tiếp quản Thủ đô giải phóng mới
một tuổi, nằm gọn trong địu mẹ đeo trên lưng, nay đã là một cựu chiến binh
chống Mỹ cứu nước, đảng viên, hiện đang công tác ở ngành hàng không Việt
305