Page 235 - Tuyên Quang trong cách mạng tháng Tám
P. 235
em giao thông liên lạc. Lúc này ban liên lạc lên đến hơn 30 người, một số để
trong văn phòng, một số bổ sung sang chỗ anh Phượng, một số cho trạm mới đặt
ở phía gần Ban ATK, sau sẽ là trạm 62. Có thêm Đinh Trọng Cảng (Triết) ở
Quốc phòng chuyển sang, Cảng là bạn tôi hồi học ở Bưởi, và cùng công tác ở
mặt trận Hà Nội hồi bùng nổ kháng chiến toàn quốc.
Cơ quan bắt đầu đông vui lên, cơ sở vật chất và công việc đều bắt đầu vào
quy củ, thì một biến cố xảy đến, đối với riêng tôi thật sự là "tin đâu sét đánh
ngang trời": cấp trên (lúc ấy tôi được phổ biến là "Hội đồng chính phủ " hẳn hoi)
quyết định sáp nhập Ban liên lạc Văn phòng Chủ tịch phủ với Ban giao thông
Bộ Nội vụ, thành một tổ chức giao thông liên lạc thống nhất phục vụ cho tất cả
các cơ quan khu vực an toàn khu chính phủ, tôi sẽ theo ban liên lạc sang và tham
gia phụ trách ban mới ấy. Tôi bàng hoàng và buồn quá, không muốn xa anh Bẩy,
xa anh em, xa cơ quan mà mình đã gắn bó từ đầu. Các anh trong cơ quan người
tỏ ra thương hại "thằng bé" phải ra đi, người an ủi tôi đây là một cơ hội để tiến
bộ, là thăng chức, đằng nào cũng đúng. Riêng anh Bẩy chỉ lừ lừ thản nhiên như
không, như khi giao cho tôi một công việc bất kỳ nào vậy. Ban mới là Ban giao
thông Bộ Nội vụ, trực thuộc Văn phòng Bộ Nội vụ, anh Ngô Dần là người thay
mặt Văn phòng Bộ chi đạo. Anh Dần là tham sự (như anh An bên này) đảng
viên, anh là em ruột anh Hoàng Hữu Nam, Thứ trưởng Bộ Nội vụ đã chết đuối
trên sông Lô hồi mới lên Tuyên Quang năm ngoái. Đến hôm sang Bộ Nội vụ để
sơ bộ nhận nhiệm vụ, nhận nghị định của Bộ thành lập ban giao thông Bộ Nội
vụ mới, đồng thời cử "ông" Nguyễn Văn Thiện, trưởng ban ZT BNV cũ làm
trưởng ban, "ông" Nguyễn Chính phụ trách Ban liên lạc Văn phòng Chủ tịch
phủ cũ làm phó trưởng ban, trở về thu xếp để hôm sau đi hẳn, tôi buồn quá, ngồi
ôm cuộn chăn, tự nhiên nước mắt cứ trào ra, khóc rưng rức. Anh Vĩnh đến bên
hỏi: "Why so? nhè à?" may lúc ấy anh Bẩy đi vẳng, không thấy tôi khóc. Tôi rất
muốn ở lại nhưng không dám xin, không có lý nào để có thể mở miệng ra xin.
Hôm tôi đi, bắt tay anh Ý "cố tri" cũ nhất của tôi ở văn phòng này, tôi rơm
rớm…
II- BAN ZT 230
Từ tháng 6-1948, tôi tham gia phụ trách Ban giao thông Bộ Nội vụ. Ban
giao thông này trực thuộc Bộ Nội vụ chứ không phải Văn phòng Chủ tịch phủ,
nhưng tôi xin phép cứ kể lại vì hai lẽ. Thứ nhất, ban này phục vụ chung cho tất
cả ATK Chính phủ, nên thực tế vẫn chịu sư chỉ đạo của anh Bẩy. Vả lại, cá nhân
tôi vẫn qua lại và có quan hệ chặt chẽ với anh em ở cơ quan cũ, khi thì đến vì
công việc, khi thì thật sự chỉ mong về chơi với anh em. Thứ hai: cuộc sống của
Ban giao thông chúng tôi, cũng như công việc hàng ngày của nó, cũng phản ánh
235