Page 232 - Tuyên Quang trong cách mạng tháng Tám
P. 232

con người, như đã có những đồng chí: Trường, Kỳ, Kháng, Chiến, Nhất, Định,

                     Thắng, Lợi - Cần, Kiệm, Liêm, Chính, Trung, Dũng, Quyết, Tâm v. v...
                            Bác dặn anh Huỳnh chăm lo nơi ở và giao việc cho tôi. Bác vui vẻ dặn tôi
                     "phải quân sự hoá, nguỵ trang cho tốt, nhuộm khăn áo màu sẫm để đề phòng
                     máy bay địch phát hiện, phải làm công tác dân vận, dạy chữ các cháu thiếu nhi

                     của bản, làng và đoàn kết, giúp đỡ đồng đội..."
                            Anh My chia sẻ phần việc cho tôi. Tôi soạn thư từ và tặng phẩm của nhân
                     dân từ khắp nơi gửi lên Bác. Đó là những tình cảm nồng thắm từ các liên khu xa
                     xôi, từ các vùng tạm chiếm gửi nhân dịp 19/5, 2/9 và Tết Nguyên đán. Chúng tôi

                     làm báo cáo, phân loại, trình Bác. Các tặng phẩm: quần áo, thuốc men v.v..đều
                     có lời đáp cám ơn của Văn phòng. Đặc biệt vào dịp 19/5 đích thân Bác gửi lời
                     cám ơn các cơ quan, đoàn thể Trung ương bằng công văn và đăng trên Báo Cứu
                     quốc (sau này, từ năm 1951 trên báo Nhân dân). Các tặng phẩm như quần áo

                     lụa, len, tôi phải thêu địa chỉ người gửi và thêm lời 'kính tặng Hồ Chủ tịch" để
                     Bác làm quà gửi tặng dịp 27/7 cho thương binh và các chiến sỹ thi đua, các cụ
                     già có thành tích. Công việc này được tiếp tục cho đến khi về Hà Nội và đơn vị
                     tôi sau được phát triển thành Phòng tặng phẩm của Văn phòng Chủ tịch phủ.

                            Tại Thác Dẫng, Bác ở bên kia sông (gọi là phòng 41). Muốn qua, lại, phải
                     có mảng chở. Trước ngôi nhà sàn xinh xinh, có sân bóng chuyền, cạnh sân bóng
                     có chiếc bàn tre với chiếc ghế dài nơi Bác ngồi ăn cơm và tiếp khách, còn làm
                     việc thì tại trên sàn nhà, gầm sàn xếp đầy quả bí đỏ do Bác tự tằng gia ngoài rẫy,

                     ai vào thăm Bác, ra về Bác tặng quả bí nặng 3-4 cân. Từ nhà đi thẳng ra sông,
                     bên phải có lán dài, nơi ở của các anh: Trường - Kỳ - Kháng - Chiến v.v.., bên
                     trái có căn lá nhỏ làm bếp, tất cả đều dưới tán cây cao, thẳng xuống sông, sát bờ
                     có hòn đá tảng lớn. Nơi đây những lúc nghỉ ngơi Bác thường ngồi câu cá.

                            Hàng tháng, một vài lần về cuối tuần, nếu Bác không bận, thì tôi cùng cô
                     Thục bên tiểu đội 1 (Bộ Nội vụ) được lệnh dẫn các cháu Ân, Đức, Tuyết, Nghĩa
                     tuổi từ 5 đến 9, con của anh chị bác sỹ Trần Duy Hưng (sau này là Chủ tịch Uỷ
                     ban hành chính Hà Nội) vào P41 để múa hát và vui đùa cho Bác vui. Khi về Hà

                     Nội, tiết mục này vẫn được duy trì đều đặn hàng tuần vào các tối thứ bẩy hoặc
                     chủ nhật tại Phủ Chủ tịch với số lượng cháu đông hơn, vì có thêm các cháu ở
                     trong khu tập thể số 2 Thuỵ Khuê và số 26 Phan Đình Phùng, đến ngồi quây
                     quần dưới sàn, quanh ghế Bác ngồi, để xem phim cùng Bác. Đến năm 1964, khi

                     "Sự kiện Vịnh Bắc bộ" do Mỹ gây ra, mở đầu cuộc chiến tranh phá hoại miền
                     Bắc, Bác ra lệnh không được tập trung đông các cháu nữa, việc vào xem phim
                     với Bác mới ngừng…








                                                                  232
   227   228   229   230   231   232   233   234   235   236   237