Page 231 - Tuyên Quang trong cách mạng tháng Tám
P. 231
Tạo, người Nam Bộ, đồng hương của anh. Cuộc gặp gỡ giữa núi rừng Việt Bắc
xa xôi của những người con miền Nam thật vô cùng cảm động, họ ôm nhau
khóc làm tôi cũng khóc theo...
Khi từ giã anh chị Tạo, anh cho tôi biết sẽ không về Bản Mù, và đến chỗ
mới nhưng cần phải đổi họ tên. Anh đặt tên tôi là Liên, đệm là Thúy. Thế là tôi
về Ban kiểm tra 12 với tên là Thúy Liên.
Chiều hôm đó, chúng tôi theo dọc sông Đáy đến bản Thia. Ở đây thường
ngày nước sông trong veo, dòng sông hiền hoà, nông cạn, qua sông chỉ lội đến
đầu gối, nhưng hôm ấy nước đang lên, đổi màu, đục ngầu. Trời sắp giông, tôi lội
theo anh, vừa dò dẫm, vừa sợ hãi. Lên được bờ, chúng tôi đi ngược dòng sông,
men theo con đường mòn nhỏ xíu, dưới vòm cây là tối om. Cuối cùng chúng tôi
đến nơi có tiếng nước ào ào, chảy xiết: đấy là thác Dẫng của dòng sông Đáy
thuộc thôn Lập Binh - xã Bình Yên - huyện Sơn Dương, tỉnh Tuyên Quang.
Thác Dẫng, một địa danh vô cùng thân thiết và quen thuộc của những
người con đã được khởi đầu cuộc sống kháng chiến và được làm việc bên cạnh
"Một bậc vĩ nhân".
Thác Dẫng, địa điểm đầu tiên của cơ quan Văn phòng Chính phủ ngày
nay, chỗ cư trú của bộ phận đầu não lãnh đạo kháng chiến anh hùng và gian khổ.
Trong kháng chiến Thác Dẫng như một cực nam châm: thu hút tất cả những
người con từ khắp mọi miền đất nước khi đặt chân tới Miền Bắc Tổ quốc (như
năm 1951 có đoàn anh Trần Bửu Kiếm, chị Nguyễn Thị Định, anh Diệp Minh
Châu hoặc những người con thành đạt từ các xứ sở Tây Âu đã từ bỏ tiền đồ,
giàu sang phú quý trở về phục vụ kháng chiến như các anh Lê Viết Hường, Trần
Đức Thảo, Võ Thế Quang ...) Thác Dẫng, đất lành chim đậu, tại đây nhiều cặp
uyên ương đã đến xây dựng tổ ấm (như đã có đám cưới anh Cả, anh Hiến, anh
Cận, anh Bảy ...)
Thác Dẫng, nơi đây là đầu tiên trong đời, tôi đã được gặp Bác Hồ, làm
việc phục vụ Người, một vinh dự mà biết bao người đã từng mơ ước!
Anh đưa tôi đến đây, giới thiệu với đồng chí thủ trưởng đơn vị: Anh Vũ
Đình Huỳnh (Trưởng phòng Bí thư của Bác), anh Vũ Công Phụ (phụ trách công
tác của Liên chi), Anh Đào Ngọc My (Văn thư của Bác....), và rồi như một
người đã hoàn thành trách nhiệm, hôm sau từ biệt mọi người, vui vẻ, lặng lẽ anh
lại ra đi.
Vài ngày sau, một buổi chiều, Bác đi qua, ghé vào nghỉ chân tại đây. Anh
Huỳnh giới thiệu nhân viên mới, tôi kính chào Bác. Người cười nhân hậu hỏi:
"Là vợ chú Tâm à?, anh Huỳnh trả lời "Vâng", tôi ngớ người, tự hỏi anh Huỳnh
có nhầm không? Sau tôi hiểu chồng tôi ở đây lại mang tên khác, cùng như anh
đã đặt tên Liên cho tôi và sau đó được biết cả đoàn người theo Bác đều mang
một tên tượng trưng cho sự quyết tâm thực hiện bằng được một ý chí cao cả của
231