Page 233 - Tuyên Quang trong cách mạng tháng Tám
P. 233

1
                                           NHỚ LẠI VỀ BAN KIỂM TRA 12

                                                                                NGUYỄN CHÍNH
                                                      Nguyên cán bộ Văn phòng Chủ tịch phủ-Thủ tướng phủ

                                       I-     ĐÔNG XUÂN NĂM 1947-1948-LẬP BINH

                            Văn phòng Chủ tịch phủ đã chuyển về Lập Binh. Cái tên trung đội 555
                     không còn nữa, có lẽ nó đã hoàn hành nhiệm vụ góp phần đánh thắng trận chiến
                     lược mùa đông 1947. Bây giờ cơ quan chúng tôi là "Ban Thông tin tháng tám"

                     và tôi đã sang tuổi 18.
                            ...
                            Về Lập Binh, công việc cơ quan cơ bản vẫn giống như cũ. Sinh hoạt thì
                     phong phú hơn. Vẫn bóng chuyền, rỗi rãi khi anh em làm công tác dân vận, dạy

                     bình dân học vụ, dạy hát… hoặc tha thẩn vào nhà đồng bào thăm hỏi trò chuyện.
                     Vì lần này cơ quan ở ngay trong xóm, làm việc ở ngôi nhà đất nhỏ trước là lớp
                     học, chỗ ở thì có một nhà sàn ở ngay cạnh. Có lẽ anh em nào cũng nhớ một nét
                     sâu sắc của thời Lập Binh là đu đủ - nhà nào cũng có một hoặc vài nương đu đủ

                     quả chỉ để nuôi lợn chứ đồng bào không quen ăn, mà cho lợn ăn chỉ đu đủ xanh.
                     Thế là họ cho anh em ăn đu đủ chín, cứ lên nương thích quả nào thì hái mà ăn,
                     anh nào lười - như tô i- thì không cần cả lên nương, cứ vào đống đu đủ để canh
                     chuồng lợn, nhiều khi lẫn cả quả chín, lấy ở đấy mà gọt ăn. Hồi đầu, đồng bao

                     cho tha hồ lấy, nhưng sau cả các cơ quan khác cũng đến xin, anh em lấy nhiều
                     quá nên trả tiền đồng bào.
                            Tết năm ấy rất vui nhưng riêng tôi thì tối 30 có việc phải lên Trung đội
                     AB (Đài phát thanh) tận chân thành Cóc để lấy lại một bức thư mật. Anh Bẩy

                     bảo: "Việc này tự chú phải đi. Mất ăn tết". Tôi đóng ngựa đi ngay. Hôm sau về,
                     ở nhà có để phần cho một đĩa thịt hầm, cũng là hương vị tết.
                            Công việc của tôi lúc này hơi khác trước: tôi không làm công văn đi - đến
                     nữa mà chỉ chuyên phụ trách giao thông liên lạc, lúc này đã có thêm bẩy, tám

                     chú liên lạc mới nữa: Thái, Mật, Đẩu, Cường, Thuần, Thọ…Ở đây, lần đầu tiên
                     tôi qua đèo Re, sang Lục Rã - trạm anh Phượng vẫn ở đây. Hôm đầu anh Bẩy
                     dắt tôi qua đèo Re, tôi lấy làm lạ: sao anh Bẩy cũng từ Hà Nội lên mà thông
                     thuộc đường đất Việt Bắc, cả vùng này và vùng Võ Nhai Tràng Xá đến thế ( và

                     còn quen được cả công tác đội nữa). Hỏi anh, tôi mới biết sau đảo chính Nhật 3-
                     1945 ít lâu, anh có cơ bị Nhật bắt, đoàn thể đưa anh lên chiến khu, anh làm việc
                     với anh Văn, anh Tô, Bác và đã đi lại rất nhiều suốt các vùng này. Tôi nghĩ: Thì
                     ra mãi từ dạo ấy anh đã vào nghề Chánh văn phòng rồi.




                     1  Ngueyenx Chính: Nhớ lại về Ban kiểm tra 12 (hồi ký),  bản viết tay, lưu tại Ban Tuyên giáo Tỉnh ủy Tuyên
                     Quang
                                                                  233
   228   229   230   231   232   233   234   235   236   237   238