Page 219 - Tuyên Quang trong cách mạng tháng Tám
P. 219

Khấu Lấu và Đồng Min; Lập Binh có Thác Dẫng, chủ yếu là đồng bào dân tộc

                     Cao Lan sinh sống, dân trí tuy còn thấp nhưng tuyệt đối trung thành với cách
                     mạng, ý thức giữ bí mật rất cao. Ở đây có lán bảo quản tài liệu lưu trữ gửi nhà
                     dân trông nom cả khi cơ quan sơ tán nơi xa. Lập Binh là một bản nhỏ độ trên
                     một chục nóc nhà sàn dựng ven đồi, giữa là  một khoảng ruộng lúa nước, cấy có

                     một vụ. Một giếng nước có mạch nước đùn lên tự nhiên, trong vắt không bao
                     giờ cạn. Núi Lập Binh cao trên trăm mét so với mặt ruộng, là ranh giới với Thia,
                     Tân Trào, như anh em sinh đôi với núi Bòng, có sông Phó Đáy chảy qua ào ào
                     ngày đêm nước chảy.

                            Cơ quan nằm trên bờ tả ngạn của Thác Dẫng, một khoảnh đồi cao ráo,
                     nước lũ không bao giờ ngập.
                            Văn phòng bấy giờ có phòng Bí thư của Bác do anh Vũ Đình Huỳnh phụ
                     trách, phòng hành chính quản trị của anh Đào Đức An, phòng nghiên cứu mới

                     có một số ít người như anh Lê Khởi Nghĩa, anh Chu Quang Công, Trịnh Xuân
                     Côn, Tô Báo, Dụ, Chính…thêm anh Hoàng Thường, Quý, Nguyễn Nghiệp…ở
                     Hội đồng quốc phòng tối cao vào. Về y tế có anh Lê Văn Chánh là bác sĩ theo
                     dõi sức khoẻ Bác. Phòng mật mã của anh Nguyễn Văn Duyệt và một trạm điện

                     thoại của anh Là. Bộ phận công tác đội độ mươi người lo việc chăm sóc ngựa,
                     các việc vặt linh tinh giúp các bộ phận hoạt động. Gần cuối năm 1949 anh Phạm
                     Văn Đồng từ miền Nam ra nhận chức Phó thủ tướng Chính phủ, theo anh có
                     Việt Phương, Ngô Văn Mạnh, Tạ Văn Nho, Minh Chi và một số cần vụ hình

                     thành phòng 7.
                            Một số các đồng chí ở Bộ Kinh tế sang như anh Bùi Công Trừng, Cù Huy
                     Cận, theo các anh có anh Đặng Văn Vĩnh, Nguyễn Xuân Ngọc, Trần Đình Bút
                     và một số đồng chí nữa hình thành Ban Kinh tế Chính phủ, anh Bùi Công Trừng

                     làm trưởng ban. Anh Cù Huy Cận nhận chức Tổng thư ký Hội đồng Chính phủ.
                     Một  số  các  đồng chí  ở  các  cơ  quan Trung  ương  chuyển sang  và địa  phương
                     chuyển lên bổ sung vào các phòng ban của văn phòng.
                            Bác ở ở bên kia sông Đáy, chân núi Bòng, có độ một tiểu đội bảo vệ, hình

                     thành từ lâu nên không thay đổi, chúng tôi thường gọi là bên 41 cũng có khi gọi
                     là  bên  B.  Bảo  vệ  đều  mang  bí  danh  Trường,  Kỳ,  kháng,  Chiên,  Nhất,  định,
                     Thắng, Lợi, Cần, Kiệm… tuy cách sông nhưng có thể lội qua những ngày không
                     có lũ…

                             Thế là văn phòng một thời gian ngắn phát triển lên gấp đôi, gấp ba lần,
                     mỗi người một vẻ được sàng lọc từ các ngành và địa phương lên, trí thức và
                     nhân tài không hiếm. Hình thành một bộ máy gọn nhẹ, có chất lượng giúp Bác
                     và anh Đồng điều hành chính phủ kháng chiến.

                            Anh Ngô Văn Mạnh theo anh Đồng ra, tôi cho là một nhân tài. Nghe nói
                     anh là công tử Bạc Liêu; du học tại Nhật, biết nhiều thứ tiếng Anh, Pháp, Đức,
                     Nhật, Thái….Anh một mình phụ trách một Đài lấy tin tức thế giới, gọi tắt là đài


                                                                  219
   214   215   216   217   218   219   220   221   222   223   224