Page 124 - Tuyên Quang trong cách mạng tháng Tám
P. 124

Ngày họp thứ hai, Quốc dân Đại hội thông qua quyết định tổng khởi nghĩa

                     giành chính quyền và bầu Ủy ban giải phóng dân tộc Việt Nam. Cả đại hội vỗ
                     tay nhiệt liệt bầu Cụ Hồ Chí Minh làm Chủ tịch Ủy ban. Anh Trần Huy Liệu là
                     Phó chủ tịch. Các đại biểu được bầu vào Ủy ban cùng đi lên ra mắt. Hồ Chủ tịch
                     thay mặt Ủy ban cảm ơn Đại hội. Rồi trong im lặng trang nghiêm, Ủy ban tuyên

                     thệ giành lại độc lập cho Tổ quốc.Một đoàn đại biểu nhân dân địa phương đến
                     chào mừng, có cả mấy em bé…
                           Phần họp chính thức đã xong, một cuộc liên hoan "trong nhà" bắt đầu. Mỗi
                     đại biểu phải có một "tiết mục'' góp vui. Tôi là thanh niên và đại biểu văn hóa

                     ''phải'' hát một bài. Tôi hát bài Thanh niên cứu quốc, có câu: ''Gươm đâu, gươm
                     đâu, thời cơ đang đến - Tiến lên, tiến lên theo cờ Việt Minh''. Hồ Chủ tịch ngồi
                     giữa các đại biểu bỗng nói: ''Bây giờ mà chú còn hát gươm đâu, gươm dâu, thì
                     không hợp nữa. Chú nên hát là ''gươm đây, gươm đây!'' Các đại biểu reo lên,

                     cười. Từ lúc ấy, tôi thưa với Chủ tịch là Bác.
                           Trong câu chuyện vui với các đại biểu, Bác có dẫn mấy câu Kiều, hình
                     như là "Đến bây giờ, mới thấy đây, mà lòng đã chắc những ngày một hai''. Một
                     đại biểu nói: ''Bác xa nước lâu thế vẫn nhớ Kiều!''. Bác vui vẻ trả lời: ''Càng xa

                     mới càng nhớ chứ!''.
                           Ủy ban giải phóng dân tộc họp bàn các vấn đề lãnh đạo khởi nghĩa và dự
                     kiến những tình huống phức tạp, khi quân Đồng minh vào. Các đại biểu sửa
                     soạn gấp rút lên đường về các địa phương. Bác cho triệu tập tất cả các đại biểu

                     đến một nhà sàn để Bác gặp.
                           Tôi vẫn nhớ đó là một căn nhà sàn bỏ trống, chắc là mượn của một gia
                     đình trong bản. Các đại biểu ngồi xúm xít quanh cái bếp lạnh giữa nhà. Bác đến,
                     vẫn yếu nhiều, khi lên cầu thang phải có người đỡ. Bác ngồi tựa vào một cột

                     nhà, thở mệt. Bên kiềng bếp chỉ có một chiếc ấm đất với một chiếc bát cũ, đã
                     mẻ. Một chị đại biểu Hà Nội vội rót bát nước trà nguội, bưng đến. Bác uống
                     nước rồi dặn dò các đại biểu những công việc rất tỉ mỉ. Như khi khởi nghĩa, phải
                     làm  sao  thu  lấy  súng, càng  nhiều  càng  tốt, rồi  gom  lại  cất  giấu  cẩn  thận, đề

                     phòng sẽ cần dùng vào việc lớn về sau. Tự vệ Việt Minh đừng có nghênh ngang
                     súng ống, quân Đồng minh nó thấy, sẽ đòi tước vũ khí, sinh chuyện. Nếu xảy
                     chuyện, không được bắn. Hoặc nếu có người Pháp nhảy dù xuống đâu, không
                     được giết, phải bắt sống đưa ngay lên Tổng bộ Việt Minh v.v…

                           Bác bảo các đại biểu có thắc mắc gì thì hỏi. Tôi còn nhớ anh Trần Đức
                     Thịnh, lúc đó là Xứ ủy viên phụ trách nông vận, đã nói rất hăng, nêu nhiều vấn
                     đề gai góc. Và anh Dương Đức Hiền cũng nêu những câu hỏi thẳng thắn về quan
                     hệ giữa Đảng Cộng sản Đông Dương với Đảng Dân chủ Việt Nam. Bác trả lời

                     cặn kẽ những câu hỏi của từng người, không để sót một ai. Cho đến lúc không
                     còn ai hỏi thêm nữa, và đều vui vẻ vì đã thông suốt các công việc. Bác chúc các
                     đại biểu về nhanh các địa phương, giúp lãnh đạo khởi nghĩa thắng lợi. Anh chị


                                                                124
   119   120   121   122   123   124   125   126   127   128   129