Page 120 - Tuyên Quang trong cách mạng tháng Tám
P. 120
ta phải đánh ngay. Tôi còn nhớ anh Liệu nói "Mấy thằng Tây quèn quỳ gối đầu
hàng Nhật chúng ló mặt ra là phải quét ngay". Anh Thịnh cũng gật gù tán thành.
Tôi nghe Bác giải thích giọng chậm rãi, tiếng hơi khàn vì còn mệt: "Chú nói
mấy thằng Tây quèn, nhưng cả đế quốc Pháp thì nó chưa quèn đâu. Nhất định là
nó lăm le cướp lại nước ta. Và nhất định là ta sẽ đánh lại. Nhưng phải đánh như
thế nào cho thắng, phải tích lũy lực lượng, không đánh theo kiểu một trận anh
hùng rồi ra sao thì ra". Sau đó tôi nhớ Bác giải thích thêm: "Về, ta phải lợi dụng
việc Đồng minh vào giải giáp quân Nhật làm cho Đồng minh thấy ý chí độc lập
của dân ta và ta phải tổ chức lực lượng". Tôi nhớ anh Liệu cũng ngẫm nghĩ nghe
ra dần lời bàn luận của Bác. Bác lại còn đưa cho chúng tôi xem lời kêu gọi của
Bác ký tên là Nguyễn Ái Quốc gởi quốc dân đồng bào và nói: "Các chú có ý
kiến gì thêm bớt không". Bác nhắc lại "Ủy ban dân tộc giải phóng vừa được bầu
ra phải lãnh đạo nhân dân nắm lấy cơ hội giành chính quyền, giành độc lập". Và
Bác dặn "Ủy ban về xuôi thì một bộ phận vào Hà Nội, nhưng phải để một bộ
phận ở ngoài, phòng tình thế khó khăn, và khi cần thiết, các ủy viên chia nhau đi
các nơi đi vào Trung bộ, Nam bộ để kịp thời kêu gọi đồng bào, và tổ chức chống
lại thực dân Pháp khi nó đổ bộ". Tôi nhớ lúc đó Bác gầy, má hóp, trên trán nhìn
rõ nếp nhăn, nhưng đôi mắt rất sáng, như cả tinh lực của Bác dồn vào đôi mắt.
Tôi biết Bác quê ở Nghệ An, nhưng nghe giọng Bác thì giọng trại đi nhiều
không còn rõ giọng Nghệ Tĩnh nữa. Ở Tân Trào ra về, tôi cũng đi một nhóm với
anh Nguyễn Lương Bằng và anh Trần Huy Liệu. Về qua Bắc Giang, Bắc Ninh
gặp nước lụt to, các cánh đồng nước bạc mênh mông, những lá cờ đỏ sao vàng
rất tươi màu phất phới trên các ngọn cau nhìn rất đẹp. Chúng tôi đi thuyền cập
bến Gia Lâm, từ Gia Lâm có mấy đồng chí đưa ô tô đón về Hà Nội…
120