Page 128 - Tuyên Quang trong cách mạng tháng Tám
P. 128

Hồi ấy Bác ốm nhiều nhưng Bác cũng cố gắng đến dự Đại hội. Bác mặc

                     bộ quần áo chàm quen thuộc của các cụ già Nùng. Nhiều đại biểu không biết
                     Bác là ai nhưng tất cả đều tôn kính gọi Bác là "Ông Cụ'', vị đại biểu nhiều tuổi
                     nhất của Đại hội.
                           Đại hội sắp khai mạc, nhà tôi (anh Dương Đức Hiền) gọi tôi:

                           - Em vào đây, anh giới thiệu với ''Ông Cụ''.
                           Tôi đang bối rối chưa biết chào như thế nào thì Bác rất tự nhiên hỏi ngay:
                           - Cô công tác ở đâu?
                           - Dạ, thưa, cháu công tác ở Hải Phòng - Kiến An và Quảng Yên ạ.

                           - Ba tỉnh kia à? Thế thì bằng Tổng đốc rồi còn gì!
                           Câu nói vui của Bác làm cả ba chúng tôi cùng cười xòa và tôi cũng hết
                     lúng túng.
                           Đại hội thảo luận nhiều vấn đề quan trọng: chính sách đối nội, đối ngoại -

                     biểu quyết lệnh tổng khởi nghĩa và bầu Ủy ban dân tộc giải phóng.
                           Vì tình hình gấp rút, Đại hội chỉ họp có hai ngày. Tối hôm bế mạc, Bác
                     mời đại biểu nâng cốc:
                           - Rượu hôm nay chúng ta uống là rượu mà đội giải phóng quân vừa hạ đồn

                     Tam Đảo gửi biếu đấy!
                           Mọi người vỗ tay hoan hô. Đại hội bừng bừng khí thế chiến thắng. Bác đề
                     nghị đại biểu nào biết hát lên hát cho vui. Anh Hoàng Đạo Thúy đã mở đầu bằng
                     bài Lửa trại. Tối hôm ấy, Bác đã như một người Cha của một đại gia đình, tạo

                     cho Đại hội một không khí thật thân mật, thật đoàn kết và thoải mái.
                           Trong buổi lễ ra mắt của Ủy ban dân tộc giải phóng, sau lễ tuyên thệ, Bác
                     giản dị chỉ vào một em bé ở trần theo bố mẹ ra dự lễ và nói với các đại biểu:
                           - "Nhiệm vụ của chúng ta là phải làm cho tất cả mọi người được ăn no,

                     mặc đủ và được học hành".
                           Câu nói làm nhiều người rơm rớm nước mắt và thấy rõ nhiệm vụ cách
                     mạng còn lâu dài, gian khổ, giải phóng mới chỉ là bước đầu…
                           Sau Đại hội, các đồng chí trong Ủy ban dân tộc giải phóng và một vài

                     đồng chí còn ở lại. Hôm chia tay, chúng tôi ngồi vòng tròn trên sàn nhà, Bác lần
                     lượt chia quà tặng mọi người.
                           Đến lượt chúng tôi, Bác hỏi:
                           - Cô chú đã có cháu chưa?

                           - Dạ chưa ạ.
                           - Thế tôi tặng bánh xà phòng thơm này, mau có cháu, tắm cho bé nhé!
                           Mọi người cười ồ. Chúng tôi nắm chặt món quà quý, thấy tấm lòng Bác
                     rộng mênh mông, thông cảm và thu phục được tất cả mọi người.







                                                                  128
   123   124   125   126   127   128   129   130   131   132   133