Page 133 - Tuyên Quang trong cách mạng tháng Tám
P. 133

điện đài và lớp chính trị, cả hai lớp đều do Ông Cụ hướng dẫn. Trách nhiệm của

                     đội  cảnh  vệ  là  phải  bảo  vệ  cơ  quan  cho  nghiêm  mật. Càng  nghĩ  tôi  càng  lạ,
                     không rõ Ông Cụ là ai mà thoáng qua đã thấy khác người.
                           Trong suy nghĩ, bỗng nhiên tôi nhớ tới một hôm trước đó mấy ngày, Đội
                     Giải phóng quân của chúng tôi vừa về tới Tân Trào thì đồng chí Quang Trung

                     hỏi tôi:
                           - Đồng chí quê Chợ Đồn à?
                           - Vâng - Tôi trả lời.
                           - Đồng chí có thuộc các đường về đây không?

                           - Thuộc chứ!
                           - Đi đón Ông Cụ nhé! Đi cả tiểu đội của đồng chí!
                           Nghe đồng chí Quang Trung nói, tôi nghĩ bụng: Ông Cụ là ai mà lại phải
                     mang cả tiểu đội đi đón. Tuy vậy, tôi không dám hỏi kỹ. Đồng chí Quang Trung

                     lại nói:
                           - Chờ liên lạc sẽ đi, việc này tuyệt đối bí mật đấy!
                           Thấy việc quan trọng nên tôi nói thêm:
                           - Từ Chợ Đồn về đây có hai đường: đường Chợ Đồn đi Chợ Chu (tức là

                     đường đồng chí Văn nam tiến) thì tôi không được rõ. Còn đường Chợ Đồn qua
                     Tông Quận (đường đồng chí Khang nam tiến) thì tôi thuộc.
                           Đồng chí Quang Trung suy nghĩ rồi bảo tôi:
                           - Nếu đi đường đồng chí Khang thì đồng chí sẽ đi đón.

                           Tôi vâng lời, nhưng sau đấy không thấy đồng chí Quang Trung bảo gì nữa.
                           Giờ đây cơ quan lại có Ông Cụ này, có lẽ chính là Ông Cụ mà mình suýt
                     nữa được cử đón đây! Chắc Ông Cụ là người đứng đầu Việt Minh đấy!


                                                                     *
                                                                  *     *

                           Ở gần Ông Cụ được vài ngày, tôi nhận thấy Ông Cụ sao mà làm việc nhiều

                     thế. Suốt ngày, Cụ đọc sách và viết tài liệu, viết báo, dạy chính trị v.v… Ngoài
                     ra bất kể ngày đêm, cán bộ các nơi còn về xin chỉ thị. Cả anh Văn, anh Khang
                     cũng thường tới cơ quan xin ý kiến Cụ.
                            Bận như vậy nhưng Ông Cụ rất chú trọng chăm sóc chúng tôi. Ngoài việc

                     giáo dục chính trị, Ông Cụ còn dạy bảo rất tỉ mỉ về cuộc sống tập thể, như bày
                     cho cách đặt chương trình học tập và làm việc hàng ngày hàng tuần, cách sắp
                     xếp trật tự trong lán, nhất là cách giữ gìn súng đạn. Cụ thường dạy không nên
                     ngồi chơi rỗi, phải lấy sách báo ra học hoặc vá quần áo, v.v… Hồi đó giữa xuân,

                     nước suối từ trong khe chảy ra còn lạnh, Ông Cụ thường dặn chúng tôi không
                     nên tắm lâu dễ bị cảm. Khi tập thể dục, có những đồng chí thường tập chiếu lệ.
                     Cụ ra xem, sửa lại từng động tác và còn làm động tác mẫu và bảo: "Các đồng


                                                                133
   128   129   130   131   132   133   134   135   136   137   138